Lời kia vừa thốt ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía âm thanh phát ra, chỉ thấy một cái Kim Thân tam trượng cảnh giới Thái Không Kim Tiên, từ không trung lướt qua, âm vang rơi xuống Trảm Tiên đài.
Trên người anh ta mặc chiến giáp màu vàng chói lão, hất áo choàng màu đen lên, tay phải cầm một thanh kiếm sắc bén quang mang ẩn hiện giống như rồng, tay trái nắm chặt mấy người bình thường không có Kim Thân, đứng ở đó tạo ra một cỗ bá vương chi khí nghiền ép xum quanh.
"Oành!"
Chung quanh vạn tỷ người vây xem, tất cả đều giống như vỡ tổ.
"Là minh chủ Diệp Thiên của Nam Chiêm Bộ Châu vạn bộ liên minh, anh ta đến rồi, anh ta đến cứu vợ con của mình!"
"Tam trượng Kim Thân tu vi cũng chỉ ở cảnh giới Thái Không, sao anh ta lại dám đến đây cướp pháp trường vậy, không mang theo cao thủ đến trợ giúp sao?"
"Không hổ là thần tượng trong lòng tôi, mặc dù tu vi không cao, nhưng lá gan và dũng khí có thể nghiền ép Chư Thiên Vạn Giới!"
"Biết rõ núi có hổ mà vẫn đi, vì cứu vợ con không để ý an nguy, anh hùng dũng cảm như thế thật là khiến người ta bội phục ngưỡng mộ!"
"......"
Quần chúng chung quanh ăn dưa, tám mươi phần trăm đều tán dương Diệp Thiên.
Nhưng cũng có người cười châm chọc nói: "Tu vi như vậy mà cũng dám đến đây cướp pháp trường, tưởng Thiên Đình này không có ai trị được anh ta sao? Đúng là tự chui đầu vào lưới, hôm nay anh ta chạy không thoát được đâu!"
Vốn dĩ Văn Tuyết Tâm, Đóa Đóa, Tiểu Diệp Chiến đều nghĩ là phải nhận mệnh, chấp nhận hình phạt của Thiên Đình chém đầu bọn họ răn đe chúng sinh.
Nhưng thấy Diệp Thiên đến đây, bọn họ đều giãy dụa gào thét.
"Diệp Thiên, anh mau rời khỏi đây đi, đừng quan tâm chúng tôi, bọn họ có mai phục, anh không cứu bọn ta ra khỏi đây được đâu, mau đi đi, kiếp sau em vẫn muốn làm vợ của anh, vẫn muốn sinh con cho anh, xuống dưới âm phủ em nhất định sẽ chăm sóc thật tốt cho Đóa Đóa và Chiến Nhi, anh không cần lo lắng mau đi đi!"
"Ba nghe lời mẹ Tuyết Tâm đi, mau rời khỏi nơi này, đừng vì cứu bọn con mà mất mạng, nếu như có kiếp sau, con vẫn muốn làm con gái của ngài!"
"Ba ba Chiến Nhi không sợ, ba mau trở về tiếp tục dẫn binh đánh giặc, mười tám năm sau Chiến Nhi là một người đàn ông, Chiến Nhi sẽ giúp ba ba đánh trận, giết chết những người xấu này!"
Diệp Thiên nghe được những lời này hốc mắt đều đỏ, nức nở nói: "Tuyết Tâm, Đóa Đóa, Chiến Nhi, ba ba sẽ không vứt bỏ các người, mặc kệ các người đâu, nhất định ba ba phải sẽ cứu được các người và cả Đại Thánh, nhất định không để cho các người bị chặt đầu."
"Ha ha ha!!!"
Dương Tiễn, Na Tra và thiên binh thiên tướng, tất cả mọi người nghe được cuộc đối thoại của đám người Diệp Thiên đều cười ngửa ngựa lật.
"Diệp Thiên à Diệp Thiên, ngươi đúng là quá không biết tự lượng sức, mặc dù không thể không thừa nhận thiên phú của ngươi rất mạnh, tu vi tăng lên rất nhanh, trong vòng hai năm từ cảnh giới Thái Ất lên cảnh giới Thái Không, cũng không thể không thừa nhận ngươi còn có tài dẫn binh đánh giặc, mấy ngày này đánh bại không ít minh tướng Thiên Đình chúng ta."
"Nhưng nơi này là pháp trường, đề phòng nghiêm ngặt, Kim Tiên có cảnh giới Thái Không trở lên không dưới ngàn người, cảnh giới Đại La trở lên có hơn mười người."
"Ngươi một tên tu sĩ cảnh giới Thái Không nho nhỏ, cũng dám chạy tới đây đòi cướp pháp trường? Ngươi đến thì cũng thôi đi, dù sao ngươi cũng không muốn vợ con mình chết, muốn cứu bọn họ chuyện này có thể lý giải, nhưng ngươi lấy dũng khí từ đâu ra mà dám nói ngươi sẽ cứu được bọn họ rồi khỏi đây, không để cho bọn họ bị chặt đầu?"
"Ta nói cho ngươi biết, hôm nay không chỉ bọn họ bị chặt đầu, ngay cả ngươi, cũng khó thoát khỏi vận mệnh bị bọn ta giết chết!"
Nói đến đây, Na Tra hét lớn một tiếng: "Bao vây anh ta lại cho ta, đừng để anh ta chạy!"
Âm thanh vừa rơi xuống, lập tức có hơn ngàn thiên binh thiên tướng cảnh giới Thái Không trở lên, vây chặt Diệp Thiên lại như nêm cối một con kiến cũng không thể lọt, bọn họ huy động thần lực xuất Kim Thân ra, trong tay cầm thần binh lợi khí nhao nhao chỉ về phía Diệp Thiên, giống như chỉ cần bọn họ vừa động thủ, Diệp Thiên lập tức sẽ bị đâm thành tổ ong vò vẽ.
Thấy thế, một lượng lớn fan hâm mộ của Diệp Thiên ở trong đám người vây xem đều nhao nhao than thở.
"Tôi còn tưởng rằng Diệp Thiên sẽ dẫn theo đại quân đến đây cướp pháp trường, không ngờ rằng lại chỉ có một mình anh ta đến đây, mặc dù rất là can đảm, nhưng căn bản là không có khả năng cướp pháp trường thành công, chỉ sợ ngay cả tính mạng của mình còn khó giữ chứ đừng nói tới chuyện cứu vợ con!"
"Mang đại quân đến cũng vô dụng thôi, cao thủ Thiên Đình nhiều như mây, chỉ cần Diệp Thiên dám mang đại quân tới, Ngọc Đế lập tức sẽ mời Tam Thanh hỗ trợ, trong nháy mắt liền có thể hủy diệt cả một đại quân, cho nên tôi đặc biệt thấu hiểu vì sao Diệp Thiên lại quyết định đến đây một mình, anh ta không muốn hại đệ tử và anh em của mình."
"Đáng tiếc một người hiệp nghĩa can đảm như thế, dưới sự áp bách của Thiên Đình, cũng chỉ có thể rơi vào kết cục cửa tan nhà nát."
Hằng Nga Tiên Tử cải trang thành người vây xem cũng yếu ớt thở dài: "Là một người chồng tốt, một người ba tốt, càng là một dũng sĩ không sợ cường quyền, không cúi đầu trước các thế lực ác, chỉ tiếc là quá xúc động, chạy tới đây chịu chết còn không bằng nằm gai nếm mật chờ đợi ngày quật khởi báo thù cho vợ con."
Quốc vương Nữ Nhi quốc cũng không nhịn được cảm thán: "Quả nhân nếu như có một phu quân như vậy, thì tốt biết bao!"
Công chúa Bảo Tượng quốc nói: "Phụ vương, người nói xem Diệp Thiên có thể cứu được vợ con của anh ta hay không?"
Quốc vương lắc đầu nói: "Pháp trường cao thủ nhiều như mây, âm thầm có đại năng kinh khủng nhìn chằm chằm, cậu ta làm sao có thể cứu thoát được vợ con của mình chứ?"
Công chúa vội la lên: "Vậy anh ta sẽ bị giết tại chỗ sao?"
Quốc vương gật đầu: "Chỉ sợ là trước khi đến đây anh ta đã hạ quyết tâm hi sinh, cho nên bị giết tại chỗ là chuyện đương nhiên."
Công chúa khóc ròng nói: "Phụ vương, người có thể cứu anh ta hay không, một nhà bọn họ thật đáng thương."
Quốc vương thở dài: "Quả nhân cũng muốn cứu cậu ta lắm, để cậu ta giúp quả nhân dẫn binh đánh trận, nhưng ở trước mặt Thiên Đình quả nhân chính là một con sâu một con kiến, nào dám cứu người từ miệng hổ ra chứ!"
"......"
Lúc này, Diệp Thiên mở miệng nói: "Dương Tiễn, Na Tra, Cự Linh Thần, Tứ Đại Thiên Vương, con của các người đều đang ở trên tay của ta, còn có Thái Bạch Kim Tinh, Xích Cước đại tiên cháu trai của các người cũng đang ở trên tay của ta, nếu các người không thả vợ con ta và Tôn đại thánh ra, thì chỉ cần ta nắm chặt tay, bọn chúng đều sẽ bị bóp nát!"
Lời kia vừa thốt ra khỏi miệng của Diệp Thiên, đám người đều nhìn về phía tay trái của Diệp Thiên.
Nhìn kỹ.
Con ngươi Dương Tiễn, Na Tra, Cự Linh Thần và chúng tiên bỗng nhiên co rụt lại.
Mới biết được trên tay Diệp Thiên cầm mấy thân người đẫm máu, chính là con cháu của bọn họ!
Trong nháy mắt bọn người Dương Tiễn, Na Tra nổ tung.
"Súc sinh, mau thả con trai của ta ra!" Dương Tiễn cả giận nói.
Na Tra cũng nổi trận lôi đình quát: "Nếu người không thả con trai của ta ra, ta liền chém vợ con của ngươi!"
"Thả ra! Thả ra! Thả ra!"
Chúng tiên cũng nhao nhao gầm thét.
Âm thanh của Diệp Thiên lạnh băng nói: "Chỉ cần các người thả vợ con ta và Tôn đại thánh ra, ta cũng sẽ lập tức thả bọn họ ra, nếu không đừng mơ đến chuyện ta thả bọn họ ra!"
Lời nói của Diệp Thiên vừa rơi xuống, tay trái của Diệp Thiên bỗng nhiên nắm một cái.
"A!!!"
Là tiếng hét thảm thiết của đám người Lý Ngao và Dương Phong.
“Cha ơi! Cứu ta!"
"Bọn ta sắp bị bóp nát rồi! Nhanh cứu bọn ta đi!"
"Bọn ta không chịu nổi nữa rồi! Cứu bọn ta ra đi!"
Nghe những tiếng kêu thảm thiết này, vẻ mặt của Dương Tiễn và đám người Na Tra đều lạnh lẽo tới cực điểm.
Đúng lúc này, Lý Tĩnh vỗ bàn đứng dậy, cả giận nói: "Bắt lấy Diệp Thiên giải quyết tại chỗ cho ta, đừng để ý tới con tin trong tay của hắn, bóp chết thì bóp chết, cùng lắm thì mời Thái Thượng Lão Quân xuống đây phục sinh bọn họ!"
Lời kia vừa thốt ra, đám người Dương Tiễn, Na Tra giống như được uống thuốc an thần.
Lần trước Lý Ngao và Dương Phong bị Tôn Ngộ Không giết chết, cũng không phải đã được Thái Thượng Lão Quân phục sinh sống lại rồi sao?
Có thể phục sinh thì còn sợ cái rắm gì nữa!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!