Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên

“Thắng, lần này nhiều thiên binh trở về như vậy, gần như không có thương vong gì, khẳng định là đã thắng quân địch rồi!”

“Một trăm tỷ thiên binh, cộng thêm Câu Trần Đại Đế, Thái Ất Chân Nhân, Hoàng Long Đạo Nhân, Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Thanh Hư Chân Quân, năm vị Đại năng Thái Thượng Kính..., đám ô hợp Diệp Thiên này còn có thể lấy cái gì đi chống lại đây?”

“Tại sao không thấy Diệp Thiên và Văn Tuyết Tâm, Tôn Ngộ Không bị bắt giữ trở về vậy?”

“Vậy còn cần phải nói hay sao, nhất định là đã bị hỏa lực nghiền ép ở dưới, trực tiếp nghiền nát bọn họ luôn rồi. Sự tồn tại của bọn cũng giống như con kiến bình thường, làm sao có thể chịu được công kích của năm vị đại năng Thái Thượng Kính và một trăm tỷ thiên binh cơ chứ!”

“...”

Đủ loại âm thanh nghị luận tràn ngập toàn bộ thành Trường An, tất cả mọi người đều cho rằng trận đại chiến lần này đã thắng lợi trở về.

“Ha ha ha!”

Đám người Dương Phong, Lý Ngao ở bên trong đạo viện nhìn thấy đại quân chi chít từ trên không trung đi qua, khiến bọn họ vui mừng tới mức người ngã ngựa đổ.

“Cuối cùng cũng đánh thắng trận, đại chiến cuối cùng cũng thắng lợi rồi, hầu như không có lực lượng quân sự nào bị chết cả.”

Lý Ngao kích động đến mức lệ nóng doanh tròng.

“Đúng vậy, đúng là không dễ dàng gì!”Hốc mắt của Dương Phong cũng đỏ lên, nói: “Tôi nhìn thấy ba tôi và ba anh đều còn sống trở lại, còn đánh thắng đại chiến, thật sự là lòng người kích động, đã lâu rồi chưa từng được vui vẻ như vậy.”

“Đúng đúng đúng, đã lâu rồi chưa từng được vui vẻ như vậy.”

Đám người Trần Hạo, Lý Tiêu, Ngưu Tiểu Ngọc liên tục gật đầu, có vẻ hết sức vui mừng kích động.

Lý Ngao nói: “Thứ duy nhất không được hoàn mỹ chính là không có đưa Diệp Thiên, Văn Tuyết Tâm, Tôn Ngộ Không còn sống trảo trở về, nếu không thì sẽ càng thêm hoàn mỹ, chúng ta cũng có thể tùy ý trút giận lên trên người của bọn họ nữa có đúng hay không?”

“Hay lắm Lý Ngao.” Trần Hạo cười nói: “Có thể giết chết bọn họ là đã tốt lắm rồi, nhìn chung so với nhiều lần chiến bại, để cho bọn họ cứ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật vẫn tốt hơn có đúng hay không?”

“Đúng vậy, đúng vậy!”

Lý Ngao cười đến mức không khép miệng lại được.

Lúc này Lý Tiêu mới nói: “Dương Phong, Lý Ngao, ba của hai người bị nhốt ở giữa đại trận, chúng tôi an ủi hai người nhiều ngày như vậy, bây giờ ba của hai người đều đã an toàn trở về, còn đánh thắng đại chiến. Không lẽ hai người không mời chúng tôi đi ăn ké một bữa hay sao?”

“Phải mời!”

Dương Phong và Lý Ngao vỗ ngực nói.

Sau đó hai người bọn họ dẫn theo một đám người, đi đến tửu lâu xa hoa nhất thành Trường An.

Lúc này, ở Dao Trì.

“Đã nhiều ngày trôi qua như vậy, tại sao còn chưa có trở về đây?”

“Không phải là chiến đấu thất bại rồi đó chứ, hay là bị vây ở giữa đại trận nhỉ?”

“Một trăm tỷ thiên binh, còn có bốn vị Đại năng Thái Thượng Kính đi cùng..., hơn nữa thêm Câu Trần Đại Đế là năm người, sẽ không có khả năng chiến bại đúng không?

“...”

Nhóm tiên chúng đều đang nghị luận, không có tâm trạng uống rượu

Ngọc Đế và Vương Mẫu đều đang ngồi với sắc mặt ngưng trọng, trên mặt nhìn không có lấy một nụ cười.

Bởi vì đã sắp sửa hơn mười ngày trôi qua, nếu như đánh thắng trận mà nói thì đã sớm trở về đây rồi, cho nên thời gian càng kéo dài, bọn họ lại càng bất an, sợ hãi nếu như tiếp tục chiến bại thì ngày đó thiên đình cũng không còn thiên binh để phái ra được nữa.

“Có tin tức tốt! Ngọc Đế! Có tin tức tốt!”

Đúng lúc này, Thái Bạch Kim Tinh mặt mày hớn hở chạy vào.

Ngọc Đế nghe vậy tinh thần ngay lập tức phấn chấn trở lại, vội vàng hỏi: “Có phải đã đánh thắng trận trở về rồi hay không?”

“Dạ!”

Thái Bạch Kim Tinh liên tục gật đầu, nói: “Gián điệp mà thần phái đến nhất trọng thiên vừa mới báo lại, nói một trăm tỷ đại quân của Câu Trần Đại Đế đã trở lại, Dương Tiễn và Na Tra cũng ở trong đó, khẳng định là đã đại thắng trở về!”

“Ha ha ha! “

Ngọc Đế lập tức thoải mái cười ha ha: “Đi một trăm tỷ, trở về một trăm tỷ, đây đâu chỉ là đại thắng mà chính là toàn thắng, hoàn toàn chiến thắng trở về!”

“Chúc mừng Ngọc Đế! Chúc mừng Ngọc Đế!”

Tiên chúng đang ngồi đều đứng dậy chúc mừng.

“Cùng vui! Cùng vui!”

Ngọc Đế nâng chén, nói to: “Chúng tiên đều đã có mặt, lo lắng chờ đợi hơn mười ngày, cuối cùng cũng đã đợi được đến lúc đại quân chiến thắng trở về, chúng ta hãy uống liền ba chung, chúng mừng cho chiến thắng vĩ đại lần này!”

“Tuân lệnh, Ngọc Đế!”

Chúng tiên bắt đầu thoải mái chè chén, trên mặt mỗi người đều lộ vẻ vui mừng.

Chỉ có mỗi Văn Trọng là mang vẻ mặt cực kỳ âm trầm.

Cháu gái Tuyết Tâm bảo bối của ông ta xem như xong rồi.

Mà Trấn Nguyên Tử thì lại không giống như vậy, vẻ mặt tươi cười hớn hở cụng ly với chúng tiên.

Không bao lâu sau...

Có người tới báo lại: “Khải tấu Ngọc Đế, Câu Trần Đại Đế dẫn Thái Ất Chân Nhân, Hoàng Long Đạo Nhân, Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Thanh Hư Chân Quân, cùng với Lý Thiên Vương, Cự Linh Thần, Xích Cước Đại Tiên, Nhị Lang Chân Quân, các loại Tam Đàn Hải Hội đại thần ở bên ngoài chờ, cầu kiến Ngọc Đế.”

“Mời! Mau mau cho mời!”

Ngọc Đế kích động nói.

“Tuân lệnh, Ngọc Đế!”

Không bao lâu, đám người Câu Trần Đại Đế đã tới.

“Ha ha!”

Ngọc Đế thoải mái cười to, từ trên ghế rồng bước xuống, lôi kéo tay của Câu Trần Đại Đế kích động nói: “Không dễ dàng gì, không dễ dàng gì, Câu Trần Đại Đế, các ngươi cuối cùng cũng giúp trẫm đánh một trận chiến toàn thắng, trẫm phải trọng thưởng cho các ngươi mới được.”

Lời kia vừa thốt ra.

Bịch bịch! Bịch bịch! Bịch bịch!

Toàn bộ đám người Câu Trần Đại Đế quỳ trên mặt đất.

“Ha ha!”

Ngọc Đế cười nói: “Các khanh mau, mau mời đứng lên, các ngươi khổ cực rồi, lễ tiết này đó cứ miễn hết đi, nhanh vào chỗ ngồi, trẫm muốn cùng ngươi và đám bọn họ uống ba trăm chén rượu chúc mừng công trạng!

Dứt lời, Ngọc Đế khom người đi đỡ Câu Trần Đại Đế.

Kết quả lại không thể nâng Câu Trần Đại Đế đứng dậy được.

Ngọc Đế nhất thời nhíu mày: “Câu Trần Đại Đế, các ngươi sao vậy, vì sao một đám đều quỳ không đứng dậy?”

Trong giọng nói vui mừng của ông ta có chút dự cảm chẳng lành.

Lúc này, rốt cuộc Câu Trần Đại Đế cũng mở miệng: “Ngọc Đế, chúng ta không phải chiến thắng trở về, mà là... Chiến bại trở về.”

“Cái gì?”

Ngọc Đế giật mình đến mức nhảy dựng lên.

Tiên chúng ở đây cũng sợ ngây người!

“Không phải các ngươi đã dẫn theo một trăm tỷ đại quân trở về hay sao? Sao lại có thể chiến bại trở về được chứ?” Thái Bạch Kim Tiên không dám tin hỏi.

Câu Trần Đại Đế nói: “Tuy rằng không có tổn thất bao nhiêu đại quân, nhưng quả thật là chiến bại, là Diệp Thiên thả chúng tôi về, nếu không thì… Chỉ sợ lại phải toàn quân bị diệt.”

Lời kia vừa thốt ra, Dao Trì lập tức nổ tung.

“Tại sao có thể như vậy được?”

“Một trăm tỷ đại quân, cộng thêm năm vị cao thủ Thái Thượng Kính, chẳng lẽ còn đánh không lại đám người Diệp Thiên hay sao?”

“Thiệt hay giả đây? Đám người Diệp Thiên rốt cuộc đã phát triển tới trình độ nào rồi?”

“...”

Tất cả tiên chúng đều muốn hoài nghi nhân sinh.

Ngọc Đế lại càng thêm hữu khí vô lực nói: “Bọn họ... Rốt cuộc đã khủng bố đến loại tình trạng gì rồi?”

Câu Trần Đại Đế trả lời: “Bọn họ đã sắp sửa đạt tới một nghìn tỷ đại quân rồi, hơn nữa chiến lực của đại quân so với chiến lực của thiên binh thiên tướng đã đạt tới mức độ một chọi ba. Chúng ta chỉ có một trăm tỷ, cơ bản không phải là đối thủ của bọn họ.”

“Nếu như không phải Diệp Thiên yêu cầu đàm phán hòa bình, thả chúng tôi đi, một trăm tỷ đại quân chỉ sợ đều không về được.”

Ầm!

Ngọc Đế như bị điện giật, toàn thân sững sờ!

Những tiên chúng ở đây cũng đều hai mặt nhìn nhau, ngạc nhiên không thôi.

Một nghìn tỷ đại quân!

Trình độ này cũng quá khủng bố rồi!

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!