Nếu như mang theo thiên binh thiên tướng muốn từ Đông Thắng Thần Châu đến Nam Chiêm Bộ Châu nhanh nhất cũng phải mất hai ngày, không mang theo thiên binh thiên tướng với tu vi Thái Thượng Kính một ngày cũng có thể đi qua đi lại vài chục lần.
Mà bây giờ không cần mang theo thiên binh thiên tướng, nên không đến một canh giờ, Ngọc Đỉnh Chân Nhân đã đem Hoàng Long Đạo Nhân cùng Thanh Hư Chân Quân mang đến gặp Thái Ất Chân Nhân hòng cùng nhau bàn bạc tìm cách đối phó.
“Ngũ sư đệ, ở Nam Chiêm Bộ Châu có người khó đối phó như vậy sao?”
Hoàng Long Đạo Nhân hỏi Thái Ất Chân Nhân
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngồi xuống cùng với mười hai đồ đệ của mình, đồ đệ thứ nhất Quảng Thành Tử, đồ đệ thứ 2 Xích Tinh Tử, đồ đệ thứ ba Hoàng Long Đạo Nhân, đồ đệ thứ tư Cụ Lưu Tôn, đồ đệ thứ năm Thái Ất Chân Nhân, đồ đệ thứ sáu Linh Bảo đại pháp sư, đồ đệ thứ bảy Văn Thù quảng pháp thiên tôn, đồ đệ thứ tám Phủ Hiền Chân Nhân, đồ đệ thứ chín Từ Hàng đạo nhân, đồ đệ thứ mười Ngọc Đỉnh Chân Nhân, đồ đệ thứ mười một Đạo Hạnh chân quân và cuối cùng là Thanh Hư Chân Quân.
Trong đó đồ đệ thứ bẩy, đổ đệ thứ tám và đồ đệ thứ chín đã bị Như Lai đào chân tường mang đi, hiện đã trở thành ba trong bốn vị đại Bồ Tát tức Văn Thù Bồ Tát, Phổ Hiền Bồ Tát và Quan Âm Bồ Tát.
Cho nên mười hai vị đồ đệ, tên thì được sắp xếp như vậy nhưng không có nghĩa là sức mạnh của bọn họ cũng theo thứ tự như thế.
Ví dụ như Thái Ất Chân Nhân, tuy rằng ông ta là đồ đệ thứ năm của Nguyên Thủy Thiên Tôn nhưng thực lực lại xếp thứ ba gần với Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử.
Cho nên sư huynh không nhất định lợi hại hơn sư đệ mà sư đệ cũng không nhất thiết phải thua kém sư huynh.
“Đúng vậy tam sư huynh, kẻ địch này rất giảo hoạt, hắn đã đem Nam Chiêm Bộ Châu khắp nơi đều bày trận pháp, có thực có giả, có hiện có ẩn càng lúc càng đáng sợ hơn nếu không cẩn thận rất có thể sẽ bị nhốt trong trận pháp.”
“Trên đường đi, ta đã hai lần bị nhốt trong trận pháp, một cái là trận pháp cấp sáu cái còn lại là trận pháp cấp bẩy tổn thất gần 70 tỷ thiên binh thiên tướng, có thể nói là thương vong rất thảm khốc!”
Thái Ất Chân Nhân nói.
Nhưng ngay sau đó, ông ta liền tươi cười: “May mà hiện tại đã có ba sư huynh cùng mười hai sư đệ, sau này dù đường đi có hiểm trở cũng không gây nên thương vong lớn như vậy.”
Thanh Hư Chân Quân tức giận nói: “… Đây đích thị là tội phạm thiên đình, quả thực là gan to lớn mật dám cùng thiên đình đối địch, bọn chúng nhất định sẽ nhận được kết quả thảm hại!”
“Đúng vậy.”
Thái Ất Chân Nhân gật gật đầu đồng ý
Mọi người ngồi hàn huyên với nhau, bởi vì Thái Ất Chân Nhân đang lo lắng cho sự an nguy của Na Tra, bèn nói: “Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện, tránh chậm trễ thời gian.”
Ông ta vừa dứt lời, đại quân liền tiếp tục tiến nhanh về phía trước.
Không bao lâu sau.
Diệp Thiên nhận được tin tức Ngọc Đỉnh Chân Nhân đã đưa Hoàng Long Đạo Nhân và Thanh Hư Chân Quân đến tiếp viện.
“Vốn đã có hai vị chân nhân không dễ đối phó, hiện tại lại có thêm hai vị khác nữa nếu bọn họ đem Câu Trần Đại Đế cứu ra đến lúc đó sẽ là năm vị cao thủ Thái Thượng Kính, chúng ta làm thế nào để đối phó đây.”
Vô Vi Đạo Nhân nghe được tin tức này liền thấy vô cùng lo lắng.
Diệp Thiên nói: “Không sao, hiện tại chúng ta đang nắm giữ hơn hai nghìn tỷ đại quân hiện tại đang huấn luyện đến binh trận sơ cấp, chỉ cần chúng ta có thể kéo dài đến khi toàn bộ đại quân hoàn thành toàn bộ huấn luyện điều này tương đương với việc chúng ta có trong tay hơn hai nghìn tỷ thiên binh thiên tướng, bên phía bọn họ tuy có nhiều cao thủ Thái Thượng Kính nhưng chúng ta có nhiều binh lính hơn, không sợ không đánh thắng bọn họ.”
Nghe Diệp Thiên nói lời này, Vô Vi Đạo Nhân liền thấy an tâm không ít.
Lúc này lại nghe thấy Văn Tuyết Kỳ lên tiếng: “Theo tốc độ hiện tại của bọn họ, một ngày nữa sẽ có thể đến được Long Đàm Bình Nguyên để phá trận, với tốc độ Thái Ất Chân Nhân phá trận kiếm tiên, muốn phá Khốn tiên trận pháp nhiều nhất cũng chỉ mất hai ngày.”
“Mà muốn hoàn thành huấn luyện phải mất tầm nửa tháng, hiện tại chúng ta mới hoàn thành ngày thứ hai, bọn họ cứu được Câu Trần Đại Đế mất ba ngày, như vậy chúng ta còn kém bọn họ tận mười ngày, làm thế nào có thể cầm chân bọn họ trong mười ngày ấy.”
Diệp Thiên chống cằm suy nghĩ.
“Hiện tại bọn họ vừa đi vừa phá hủy rừng cây, nơi bọn họ đi qua đều bị đào ba thước đất muốn đem bọn họ vây trong trận sẽ rất khó khăn.”
Diệp Thiên cũng không nghĩ được biện pháp tốt nhất để kéo dài thời gian.
Lúc này, Đóa Đóa nói: “Ba, hay là chúng ta đem trận pháp giấu dưới nước, sau đó con kích hoạt hào quang, giúp Vô Vi Đạo Nhân thu hút đám người của Thái Ất Chân Nhân sau đó đem bọn họ vây trong trận, ba thấy thế nào?”
Diệp Thiên nghe xong đôi mắt sáng ngời, cười lớn nói: “Đóa Đóa phương pháp này quả thực rất khả thi, chúng ta cứ làm theo lời của Đóa Đóa, nếu có thể đem bọn Thái Ất Chân Nhân vây vào trận pháp cấp bẩy, chúng ta có thể kéo dài được hai ngày nữa, điều này cũng không tồi.”
Nói xong mọi người liền bắt tay vào làm luôn.
Bọn người Diệp Thiên cùng nhau đi đến Khốn tiên trận pháp, đem trận pháp che dấu dưới nước, biến nó thành một hồ nước lớn.
Sau đó Đóa Đóa liền kích hoạt hào quang, Diệp Thiên, Văn Tuyết Kỳ, Tôn Ngộ Không, Vô Vi Đạo Nhân năm người đi trước, để lại Tôn Tiểu Ngộ và Chu Tiểu Giới ở lại mắt trận chịu trách nhiệm mở trận.
Không bao lâu.
Đám người Diệp Thiên lúc này đang được bảo vệ bởi tầng hào quang, liền thấy đại quân thiên đình đang ở cách đó không xa.
“Dừng lại!”
Lý Tịnh lập tức dừng lại, chí vào đám người Diệp Thiên, đằng đằng sát khí nói: “Bốn vị Chân quân, Diệp Thiên, Văn Tuyết Kỳ, Tôn Ngộ Không đều đang ở phía trước, trên người có hào quang là con gái của Diệp Thiên tiên pháp không đả thương được, còn về lão già kia, đó chính là kẻ đã hại Câu Trần Đại Đế, Dương Tiễn và Na Tra bị giam trong trận pháp là đầu sỏ gây nên mọi chuyện!”
Nghe Lý Tịnh nói lời này, Ngọc Đỉnh Chân Nhân nhất thời tức giận nói: “Cái đám kẻ cắp các ngươi, còn dám xuất hiện trước mặt chúng ta, không sợ chúng ta làm thịt các ngươi sao?”
Diệp Thiên ôm quyền nói: “Chân nhân bớt giận, lần này chúng ta đến đây, là muốn cùng các ngươi đàm phán.”
“Ồ.”
Thái Ất Chân Nhân hiếu kỳ nói: “Các ngươi muốn đàm phán như thế nào rồi?”
Diệp Thiên liền tỏ ra vẻ mặt đau khổ nói: “Các ngươi kéo nhau đến đây nhiều cao thủ Thái Thượng Kính như vậy lại còn mang đến nhiều thiên binh thiên tướng, chúng ta tự biết mình không phải là đối thủ của các ngươi, cho nên hy vọng các ngươi có thể lui binh, chúng ta đem đám người Câu Trần Đại Đế, Dương Tiễn và Na Tra thả ra, từ nay về sau chúng ta nước sông không phạm nước giếng, các ngươi đi đường dương quang của các ngươi, chúng ta đi cầu độc mộc của chúng ta, các ngươi thấy như thế có được không?”
Hắn biết rõ ràng đồi phương sẽ không đồng ý, cùng không có quyền lợi đồng ý, hắn chính là muốn kéo dài thời gian càng lâu càng tốt, cũng là muốn biểu đạt một chút thành ý không muốn để đối phương nghi ngờ hắn đang gài bẫy bọn họ.
“Ha ha ha!”
Nghe Diệp Thiên nói vậy, Lý Tịnh tức giận cười phá lên.
“Từ khi ngươi cùng Văn Tuyết Kỳ bỏ trốn tới nay, hơn 200 tỷ thiên binh thiên tướng đã bị các ngươi giết chết, còn hại chết mười mấy Đại La Kim Tiên, ngươi nói lui binh liền lui binh, dù cho ta có đồng ý thì Ngọc Hoàng Đại Đế cũng sẽ không đồng ý, trừ khi ba kẻ phạm nhân các ngươi cùng bó tay chịu trói, chúng ta mang ba kẻ các người trở về sẽ lui binh, còn không tuyệt đối không bao giờ lui binh.”
Lý Tịnh thở phì phì nói.
“Đúng! Đàm phán hòa bình không có khả năng, trừ khi các ngươi bó tay chịu trói!”
Tất cả chúng tiên đều chung một lời nói.
“Hừ!”
Tôn Ngộ Không bất mãn nói: “Diệp Thiên cùng Văn Tuyết Kỳ bỏ trốn các ngươi quản cái rắm gì ở đây, là chính các người thế nào cũng phải đem thiên binh thiên tướng đến bắt bọn họ, làm gì có chuyện hai người bọ họ không phản kháng đứng yên cho các ngươi đánh chứ?”
“Nhưng thiên binh thiên tướng đã chết đó là do đám các ngươi làm hại, liên quan gì đến chúng ta, đến đàm phán hòa bình là đang cho các ngươi chút mặt mũi, nếu các ngươi không chịu thì tiếp tục đánh, còn chưa biết ai đau đâu!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!