“A!”
Với sự xuất hiện của vòng lốc xoáy khổng lồ trên bầu trời, một cỗ áp lực uy nghiêm đáng sợ bao trùm lên toàn bộ đại quân của Bắc Minh giáo. Dưới sự cưỡng chế kinh khủng này, toàn bộ đại quân của Bắc Minh giáo đều cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, một đám dơ tay ôm đầu, thống khổ không thôi.
Cơn lốc xoáy này vô cùng to lớn, như muốn bao phủ hàng vạn đại quân của Bắc Minh giáo, làm cho người ta nảy sinh một loại cảm giác đáng sợ, nếu như cơn lốc xoáy này có thể phóng thích toàn bộ uy lực của nó, tuyệt đối có thể đem hàng vạn đại quân hút vào lốc xoáy cứ thế mà nghiền nát.
“Tôn thượng, đại sự không ổn rồi!”
Quân sư ngẩng đầu lên nhìn trời, biểu tình ngưng trọng tới cực điểm, run rẩy nói: “Ngài còn nhớ thuộc hạ đã từng nói, nhìn hoa trong sương ngắm trăng trong nước, rõ ràng là gần trong gang tấc nhưng lại không thể nào cảm giác được.”
“Lúc ấy thuộc hạ đã biết, cuộc phản công thất bại, lại nghĩ rằng nhân tài có thể địch lại ý trời, với sự cố gắng của thuộc hạ, làm cho binh lực bảy giáo suy kiệt, cho rằng Bắc Minh giáo của chúng ta nhất định có thể phản công thắng lợi, sự thật chứng minh, chúng ta một đường thuận lợi đánh tới, cách thắng lợi chỉ một bước nhỏ. Nếu có thể vượt qua được nhất định chúng ta có khả năng toàn thắng.”
“Nhưng mà… Đột nhiên trên trời xuất hiện dị tượng, đây liệu có phải là khúc nhạc dạo đầu khiến Bắc Minh giáo chúng ta toàn quân bị diệt!”
“Thuộc hạ âm thầm tính toán, làm cho nguyên khí của bảy giáo tổn thương nghiêm trọng, liền có thể phòng ngừa bọn họ ngăn cản cuộc phản công của chúng ta đi đến thắng lợi, nhưng ngàn tính vạn tính cũng không tính đến, ngăn cản chúng ta không phải bảy giáo mà là trời, là trời cao buộc chúng ta phải diệt vong Tôn Thượng!”
Ông ta vừa dứt lời.
Lốc xoáy cực lớn trên bầu trời bỗng nhiên chuyển động.
Theo từng bước chuyển động của lốc xoáy, một lực hút khủng khiếp ập đến bao phủ lên toàn quân.
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ đại quân đông đúc, dưới tác động của lực hút khủng khiếp ấy, bị lực lượng cuồng bạo nổi lên, chậm rãi dâng lên giống như lốc xoáy đang cắn nuốt bọn họ.
“A a a!”
Những tiếng thét thế lương thảm thiết phát ra từ hàng vạn đại quân vang vọng khắp thiên địa, ai ai nghe thấy cũng cảm thấy hãi hùng, sởn gai ốc.
Đã từng là đại quân dũng mãnh như những con sư tử oai hùng, uy thế lẫy lừng, không thể ngăn cản, đánh đâu thắng đó, bất khả chiến bại, giờ khắc này lại giống như một tòa thành nghiêng ngả, chỉ trực chờ sụp đổ trong tích tắc.
Sinh mệnh vốn yếu ớt như vậy.
Một khắc trước, bọn họ hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngay, danh chấn bốn phương, hỏa lực mà bọn họ tung ra khiến quân địch nghe thấy mà sợ mất mật. Thời khắc này, dưới sức hút của cơn lốc xoáy, gào khóc thảm thiết, kêu trời kêu đất, chết đi sống lại, quân địch nghe thấy đắc ý cười to.
“Ha ha ha!”
Bảy vị Tiên Đế cùng quân địch vui mừng khôn xiết trước sự phá hủy khủng khiếp này.
“Đây là muốn tiêu diệt Bắc Minh giáo! Ha ha đây là ông trời muốn giúp chúng ta tiêu diệt Bắc Minh giáo!” Thái Hòa Tiên Đế vui mừng như điên, cao hứng đến mức rơi cả nước mắt.
“Trời cũng giúp chúng ta! Đây chính là ông trời cũng giúp chúng ta!”
“Ha ha ha! Diệp lão ma đầu này chuyên làm chuyện xấu. Hắn chính là bị báo ứng, bị trời xanh trừng phạt, ha ha ha!!”
“Không nghĩ tới, trăm triệu năm cũng không bao giờ có thể nghĩ tới, trời cao sẽ ra tay vào lúc này, quả nhân còn tưởng rằng hôm nay mình sẽ phải bỏ mạng tại đây, hiện tại xem ra cũng không cần phải như vậy, Diệp lão ma đầu cùng vạn đại quân bị tiêu diệt, chúng ta còn sợ hắn cái rắm, hắn còn lấy cái gì để mà uy hiếp đến địa vị và quyền lực của chúng ta đây?”
“.....”
Nhóm Tiên Đế mỗi người đều mừng rỡ như điên, xem ra so với người nông dân dưới địa cầu trúng số độc đắc có khi còn cao hứng hơn!
Bởi vì, bảy giáo sẽ không thì bị tiêu diệt mà lúc này Bắc Minh giáo- kẻ luôn mang đến cho bọn họ sự uy hiếp khủng bố, sẽ bị trời cao tiêu diệt toàn bộ!
Mà vào thời khắc này, Diệp Thiên hoàn toàn sững sờ, hắn không thể nào tin được vào hai mắt mình, càng không dám tin tưởng, rõ ràng cách thắng lợi trong gang tấc, trong nháy mắt mọi thứ đều hóa hư không!
Lúc này, Công Dương Hạ lôi kéo Diệp Thiên thúc giục: “Tôn thượng, mau đi nhanh đi, trời muốn Bắc Minh giáo chúng ta diệt vong, chúng ta không thể nào xoay chuyển được đất trời, nếu thuộc hạ đoán không sai thì nguy hiểm phía sau càng thêm đáng sợ, Tôn thượng nếu ngài không mau đi, ngài sẽ chết trước khi rời khỏi chiến trường!”
“Không! Bổn tọa không đi đâu hết!Bổn tọa không thể bỏ đi mặc kệ các huynh đệ! Bổn tọa không đi! Bổn tọa muốn chiến đấu với trời cao!”
Diệp Thiên lắc đầu như điên, nhảy dựng lên, gọi ra Thôn Phệ Tinh Không hướng lốc xoáy trên trời mà ném!
Chỉ trong một thoáng, tốc độ của Thôn Phệ Tinh Không đã vượt qua tốc độ đại quân bị lốc xoáy cuốn đi, áp đảo hàng ngàn mét trên không, đột nhiên trở nên to lớn, miệng hồ lô lớn hơn cả vòng xoáy nước, chặn đứng lực hút do lốc xoáy phóng ra.
Chỉ trong một thoáng.
Một triệu đại quân bị lốc xoáy đưa lên không trung rơi xuống mặt đất như mưa, kêu gào thảm thiết
Hô!
Nhìn thấy một màn trước mặt, Diệp Thiên thở phào nhẹ nhõm.
Các tướng lĩnh của Bắc Minh giáo cũng đồng loạt thở phào.
Cuối cùng cũng đã phòng ngừa đại quân bị hút vào lốc xoáy nghiền nát, bảo vệ được tính mạng của hàng trăm tỷ binh lính.
“Này, này, này….”
Bảy vị Tiên Đế cùng mấy chục vạn đại quân vẻ mặt kinh ngạc cùng chết lặng.
Cái này, sao Diệp lão ma đầu có thể ngăn trở sự trừng phạt của trời xanh đối với Bắc Minh giáo?
“Con mẹ nó.”
Thái Hòa Tiên Đế cắn răng hét lớn: “Tất cả mọi người, thừa dịp đội hình quân địch đang hoảng loạn, nổ súng cho quả nhân, đánh chết bọn chúng!”
Ngay sau đó giọng nói của Thái Hòa Tiên Đế bị lấn át.
Bùm, bùm, bùm!
Mấy chục nghìn tỷ đại quân đồng loạt khai hỏa, mạng lưới hỏa lực dày đặc bao trùm lên toàn bộ quân lính Bắc Minh giáo, khiến cho máu thịt tung bay tán loạn, tình cảnh vô cùng thê thảm.
Bọn họ không ở trong phạm vi bao phủ của lốc xoáy, cho nên bình an vô sự không có việc gì, đội hình vẫn được bảo trì như cũ. Mà Bắc Minh giáo lại nằm ngay vị trí ảnh hưởng của lốc xoáy khiến đội hình trở nên hỗn loạn.
Đội hình đã loạn làm mất đi sức chiến đấu, giờ phút này bọn họ không khác gì một đám người thường tay không tấc sắt, dưới sự oanh tạc của hỏa lực, không thể nào tránh thoát khỏi thương vong.
“Con mẹ nó.”
Diệp Thiên nghiến răng nghiến lợi, hô: “Quân sư, đem toàn bộ đại quân rút khỏi cổng truyền tống, tất cả Tiên Tôn đại viên mãn chuẩn bị sẵn sàng, chờ cũng bổn tọa thâm nhập vào bên trong quân địch!”
Dứt lời, Diệp thiên liền gọi ra thiên địa bảo giám, hướng hỏa lực trên không của quân địch mà ném, nháy mắt liền vượt qua đỉnh đầu của quân địch, bảo thạch bắt đầu dỡ bỏ.
“Không tốt!”
Sắc mặt của bảy vị Tiên Đế đại biến, hô to: “Tất cả Tiên Tôn đại viên mãn đều có ở đây. Mau khởi động lá chắn phòng ngự để ngăn chặn năng lượng sinh ra từ vụ nổ!”
Sau khi dứt lời, hai mươi vị Tiên Tôn đại viên mãn lập tức dựng hàng rào phòng ngự ngay phía dưới thiên địa bảo giám.
Rầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, thiên địa bảo giám kích nổ. Sóng xung kích do vụ nổ tạo ra nháy mắt đã phá hủy là chắn phòng ngự do hai mươi vị Tiên Tôn đại viên mãn tạo ra, sóng xung kích ập xuống mặt đất, hàng nghìn tỷ đại quân bị giết ngay lập tức, hơn một nửa đại quân đều bị đánh bay, hỏa lực bắn phá đại quân Bắc Minh giáo dừng lại ngay lập tức.
“Tất cả Tiên Tôn đại viên mãn, nhanh chóng theo bổn tọa, giết!”
Diệp Thiên hô to, sức chiến đấu của quân địch tạm thời không còn, chỉ cần nhảy vào lòng quân địch. Mười một vị Tiên Tôn đại viên mãn của bọn họ có thể cùng hai mươi vị Tiên Tôn của quân địch đánh một trận phân chia cao thấp.
“Được!”
Mục Toàn Cơ và mười vị Tiên Tôn đại viên mãn ngay lập tức đi theo Diệp Thiên, hướng quân địch đánh tới.
“Không tốt, Diệp lão ma đầu dẫn người đánh chém tới đây!”
Nhóm Tiên Đế kinh hãi.
“Rút, rút nhanh.”
Thái Hòa Tiên Đế hô to, hắn biết đám người Diệp Thiên là hướng lại đây, tuyệt đối hắn không đánh lại được.
Nhưng mà đúng lúc này.
Trước khi đám Diệp Thiên thoát ra khỏi phạm vi lốc xoáy, chỉ thấy lốc xoáy bị miệng hồ lô ngăn cản xung quanh, một luồng ánh sáng chợt lóe, một vòng ánh sáng vàng từ trên trời bắn xuống, hình thành nên một cái nhà giam thật lớn đem Diệp Thiên cùng toàn bộ đại quân vây ở trong đó.
Ngay lúc này, Quân sư cùng Quốc Trượng Gia và các tướng lĩnh chuẩn bị mang đại quận rút lui cũng bị mắc kẹt trong tường ánh sáng vàng.
Thùng thùng!
Diệp Thiên và Mục Toàn Cơ cùng những Tiên Tôn đại viên mãn, nhất thời dừng bước, khi chạm vào bức tường ánh sáng vàng nháy mắt bị bắn trở về.
Chỉ thấy chung quanh bức tường ánh sáng vàng, rậm rạp chằng chịt che kín đạo pháp.
Vừa nhìn thấy, Diệp Thiên tức nổ phổi, ngửa mặt lên trời mà gào thét.
“Ông trời chết tiệt kia! Lại tới đây, các ngươi thật sự không giết ta không được hả!”
Hắn vừa dứt lời.
Bùm bùm bùm!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Giây tiếp theo!
Liền nhìn thấy dưới đáy Thôn Phệ Tinh Không, bị bao phủ bởi những viết băng rạn nứt.
Tiếng nổ vang lên liên tục, bùm một tiếng, Thôn Phệ Tinh Không hóa thành mảnh nhỏ, luồng điện ùn ùn kéo tới nhìn như một cánh tay tráng kiện. Bao phủ trên trời dày đặc như mưa, theo lốc xoáy mà đánh xuống, bao vây toàn bộ đại quân ở phía dưới.
“Không!”
Nhìn thấy một màn như vậy, Diệp Thiên, tướng lĩnh Bắc Minh giáo và toàn bộ đại quân Bắc Minh giáo đều kinh ngạc mà hét lên, con mắt như muốn bật ra khỏi tròng!
Giây tiếp theo!
Bùm bùm bùm!
Dòng điện lưu dày đặc hạ xuống, toàn bộ đại quân Bắc Minh giáo bị bao trùm dưới biển sấm sét, từng khối thịt bị sấm sét đánh bay tứ tung, một mùi hôi thối tanh tưởi xông thẳng vào mũi.
Chỉ trong một đợt, toàn bộ đại quân đã bị tiêu diệt một nửa.
“Ha ha ha!”
Đang chuẩn bị chạy trốn, bảy vị Tiên Đế thấy được một màn như vậy. Tất cả đều vui mừng khôn xiết.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!