“Mau, mau, mau! Bốn vị lão tổ Đạo Càn, Đạo Khôn, Thiên Nhai, Thiên Cực, đừng tấn công đại quân của Bắc Minh giáo, mau thu lửa lại, nhanh lên, nếu không đại quân sẽ xong đời đấy!”
Thái Hoà lão tổ lo lắng hét lên.
Phần Thiên Diệm của Lão ma Diệp là một ngọn lửa rất đáng sợ, cho dù là tu vi của bọn họ cũng không thể dập tắt được, chỉ có thể dùng pháp bảo mới có thể thu lại được ngọn lửa.
“Được!”
Bốn vị lão tổ cũng không quan tâm đến việc đối phó với đại quân của Bắc Minh giáo, họ lần lượt lao vào biển lửa. Dùng pháp bảo để hấp thụ ngọn lửa.
Ước chừng phải mất một khắc mới có thể hấp thụ xong biển lửa.
Mà vào lúc này, lực lượng của liên quân bảy giáo phái đã bị nuốt chửng hơn một nghìn tỷ đại quân trong biển lửa, còn bị đại quân Bắc Minh giáo nhân lúc hỗn loạn giết chết hàng trăm tỷ đại quân, tổng cộng tổn hại hai nghìn tỷ đại quân, ban đầu là sáu nghìn tỷ đại quân đấu với bảy nghìn tỷ đại quân, bây giờ chỉ còn lại ba mươi tám tỷ đại quân đấu với sáu nghìn bảy trăm tỷ đại quân.
Mặc dù đại quân đã bình tĩnh trở lại và bắt đầu chiến đấu với đại quân Bắc Minh giáo một cách bình thường, nhưng vì thương vong quá lớn nên đã không thể trấn áp được đại quân Bắc Minh giáo, và thương vong của hai bên bắt đầu ngang nhau.
“Ha ha ha!”
Dương Đỉnh Thiên và các tướng lĩnh khác lập tức vui mừng.
“Với tình hình hiện tại có thể thấy, chúng ta nhất định phải thắng trận chiến này, không cần phải đợi quân tiếp viện tới nữa, chỉ cần đối phương không có quân tiếp viện, chúng ta nhất định sẽ tiêu diệt được bọn họ!”
“Hay là báo cho Tôn Thượng. Đại đạo Tạo Hoá Quyết rất lợi hại, đổi lại làm bất kỳ một vị tôn thượng của tiên đế, không biết trận này thảm bại đến mức nào!”
“Tiêu diệt tất cả đại quân bọn họ, họ biết đại quân binh pháp của Bắc Minh chỉ còn lại bảy tám nghìn tỷ đại quân, còn lấy đâu ra đại quân để cản bước tiến của chúng ta chứ?”
“...”
Nghị luận của phía Bắc Minh giáo quân nổi lên bốn phía, truyền đến tai liên quân, khiến cho liên quân vô cùng hoảng sợ, từng người một lập tức sợ hãi, hỏa lực càng ngày càng giảm đi, thậm chí có một số binh lính không chịu nổi áp lực tâm lý. Có ý nghĩ muốn làm đào binh, và sau đó gia nhập Bắc Minh giáo.
“Đừng hoảng sợ! Đừng hoảng sợ!”
Thấy chí khí của binh sĩ bắt đầu mất tan rã, Thái Hoà tiên đế hét lớn: “Trận chiến này dù có thất bại, chúng ta cũng sẽ không thua Bắc Minh giáo, chúng ta đã ra lệnh cho bảy giáo phái lớn và nghiêm khắc ra lệnh các đại gia tộc tiên tôn của Tử Vi Tinh, mỗi một đại gia tộc tiên tôn buộc phải cử hai tiên tôn lợi hại nhất để giúp chúng ta chống lại đại quân của Bắc Minh giáo. “
“Trước khi bắt đầu cuộc chiến với Bắc Minh giáo, bản toạ đã nhận được truyền âm, đã triệu tập hơn hai nghìn tiên tôn của Tử Vi Tinh nhanh chóng đến để giúp đỡ, trong số hơn hai nghìn tiên tôn này, có mười hai Đại tiên tôn, năm mười lăm tiên tôn ngoài viên mãn, có hơn hai trăm vị đỉnh phong, hơn năm trăm đại thành, và phần còn lại về cơ bản đều là tiểu thành.”
“Nhiều vị tiên tôn đến giúp đỡ như vậy, thêm vào đó ở phía sau còn có bảy nghìn tỷ đại quân, họ chắc chắn sẽ có thể nắm giữ ngôi sao tiếp theo và ngăn cản đại quân của Bắc Minh giáo tiến công đến.”
“Chỉ cần chúng ta bảo vệ trong vòng một năm, một năm là đủ, đợi đến khi đợt huấn luyện đại quân của đại bản doanh chúng ta hoàn thành. Trong trận chiến quyết định với Bắc Minh giáo, Bắc Minh giáo chắc chắn sẽ bị đánh bại!”
Ngay khi những lời này được nói ra, tinh thần của binh sĩ đang tan rã của liên quân bảy giáo phái cuối cùng cũng trấn tĩnh lại.
Nhưng bên phía Bắc Minh giáo, nghe nói rất nhiều tiên tôn đến giúp đỡ, chí khí của binh sĩ cao hứng lập tức bị dập tắt.
Thêm mười vị đại tiên tôn đến trợ giúp, cộng với mười ba vị đại tiên tôn còn lại của Bảy giáo phái, tổng cộng là hai mươi lăm vị, làm sao điều này có thể tiếp tục tiến công đây?
“Mấy người đúng là hèn mọn, ép buộc các vị tiên tôn của dân gian phải ra tay cứu giúp, khá khen cho mấy người lại nảy ra một ý tưởng đáng xấu hổ như vậy.” Diệp Thiên không khỏi than thở.
“Ha ha!”
Thái Hoà tiên tôn cười một cách điên cuồng: “Chuyện đó không phải do cậu ép buộc sao, chúng tôi không có cách nào, vì muốn tiêu diệt cậu và đại quân, chúng tôi sẽ sử dụng những thủ đoạn tồi tệ nhất.”
“Hơn hai nghìn vị tiên tôn này được tạm thời triệu tập đến đây, sau này sẽ cử thêm nhiều vị tiên tôn nữa. Nếu cậu không tin, một năm cũng không ngăn được cậu!”
“Chỉ cần ngăn lại trong vòng một năm, cán cân sẽ nghiêng về phía chúng tôi. Khi đó, không phải từng ngôi sao một của mấy người sẽ tiến công đến, mà là bị từng ngôi sao một của chúng tôi đánh lui về cửa tây, cuối cùng sẽ bị chúng tôi tiêu diệt!”
“Ai tiêu diệt ai cũng chưa chắc đâu!” Diệp Thiên lạnh lùng nói, lớn tiếng hét lên: “Mau cho nổ tiêu diệt hết bọn ho cho bản tôn!
Khi giọng nói của Diệp Thiên vừa kết thúc, đại quân Bắc Minh giáo đã bắn phá vô cùng mạnh mẽ, gây ra thương vong rất lớn cho liên quân bảy giáo phái.
“Tiếp tục chiến đấu. Đợi đến khi quân tiếp viện của họ vừa đến, chúng ta chắc chắn sẽ thua. Xem ra đã đến lúc phải rút lui rồi, lui về ngôi sao tiếp theo để phòng thủ lần nữa, để tránh đại quân sẽ bị nuốt chửng.” Thái Hoà tiên đế đề nghị. Phần lớn đây tuyệt đối đều là đại quân Thiên Đạo giáo ông ta, nên ông ta cực kỳ đau lòng
“Đúng vậy, nhanh chóng rút lui đi, nếu không tất cả bọn họ sẽ chết ở đây khi quân tiếp viện tới đấy!” Ngạo Thiên tiên đế cũng thúc giục. Trong số đại quân này, ngoại trừ đại quân cả Thiên Đạo giáo ra, thì chính là đại quân của Thần đạo giáo ông ta.
“Không thể rút lui được.” Thái Hoà tiên đế nhẹ giọng nói: “Chúng ta có thể rút lui. Làm sao có thể rút quân với tốc độ chậm như vậy?
“Nhưng nếu chúng ta rút lui, đại quân bị Lão ma Diệp bắt làm tù binh, sẽ chỉ có thể làm tăng sức mạnh của họ thôi, vì vậy vào lúc này chúng ta chỉ có thể chiến đấu với họ, đợi đến khi quân tiếp viện của họ đến, bọn họ bị tiêu hao bao nhiêu sẽ được tính là chết bấy nhiêu, lúc đó chúng ta lại rút lui, không cần phải lo lắng về đại quân nữa, dù sao cũng không thu lại được.”
Thái Hoà tiên đế và Ngạo Thiên tiên đế nghe thấy vậy, sắc mặt trông vô cùng ngưng trọng.
Họ không thể không thừa nhận rằng họ thực sự không thể đưa đại quân đi được, nếu như vừa chiến đấu vừa rút lui. Còn chưa đánh đến cửa truyền tống thì đại quân sẽ vị đánh sạch rồi, nếu cho đại quân phân tán quân rút lui nhanh chóng, hỏa lực của quân Bắc Minh giáo sẽ đánh về phía họ, như vậy hậu quả vô cùng thảm khốc. Nếu như bọn họ không quan tâm đại quân, trực tiếp không chặn được đường lui Diệt Vô Biên của lão ma Diệp, thuận tiện gọi đại quân rút lui, e rằng một số ít cũng không thể thoát được.
Cho nên hiện tại, chỉ có thể tiếp tục chiến đấu với Bắc Minh giáo, dù sao hơn ba nghìn tỷ đại quân còn lại sẽ phải chết, còn không bằng đưa hai ba nghìn tỷ đại quân của Bắc Minh giáo lên đường.
Rơi vào đường cùng, họ chỉ có thể tiếp tục chết.
Ba giờ sau, khi Liên quân bảy giáo phái chỉ còn không đến hơn hai nghìn tỷ đại quân, và Bắc Minh giáo chỉ còn lại năm nghìn tỷ đại quân. Quân tiếp viện của Bắc Minh giáo đã đến.
“Ha ha! Tôn Thượng, quân tiếp viện của chúng ta đến rồi, bọn họ xong đời rồi!”
Lâm Bá Thiên và những người khác không ngừng hét lên phấn khích khi họ nhìn thấy đại quân liên tục từ cổng tiến vào.
Vẻ mặt của Diệp Thiên cũng vui mừng hét lớn: “Bảy vị lão cẩu. Ai chạy người đấy là chó, nếu mấy người muốn là người thì đừng có chạy, mấy người chạy thì đều là chó!”
“Chết tiệt!”
Bảy vị tiên đế nghiến răng nghiến lợi.
Đạo Quang tiên đế nói: “Dù sao thì lão ma Diệp cũng gọi chúng ta là chó già. Chúng ta có chạy hay không thì trong mắt cậu ta chúng ta vẫn là chó, vậy cần gì phải vì chí khí mà không chạy?”
“Có lý!” Hạo Thiên tiên đế nói: “Chạy thôi, nếu không chạy, đại quân của bọn họ sẽ tiến vào, đến lúc đó chúng ta sẽ không có thời gian chạy đâu!”
Thái Huyền lão tổ thở dài: “Đáng tiếc, hai nghìn tỷ đại quân này e rằng phần lớn đều có lợi cho lão ma Diệp.”
“Đừng đau lòng nữa, chúng ta hãy rút lui đi. Giữ núi xanh lại cũng không sợ không có củi đốt, và ngôi sao tiếp theo sẽ chặn được đại quân của Bắc Minh giáo, huống chi là hai nghìn tỷ đại quân, hai nghìn tỷ đại quân có thể đã được huấn luyện.” Thái Hoà Tiên đế thúc giục.
Thái Hoà Tiên đế và Ngạo Thiên tiên đế nghiến răng, để bảo toàn mạng sống. Họ chỉ có thể để hai mươi nghìn quân còn lại sang một bên.
“Rút lui! Quân tiếp viện của quân địch đến rồi! Đại quân nhanh chóng rút đi! Phân tán rút lui!”
Lời nói của Thái Hoà lão tổ vừa kết thúc, tướng sĩ của bảy vị tiên đế và ba vị lão tổ cùng rút đi năng lượng đã chống đỡ được Vạn Hồn Huyết Ẩm Kiếm, lập tức dùng gia tốc cấp cao tán loạn mà rút lui.
Những vị tiên tôn còn lại cũng đều tán loạn với tốc độ nhanh nhất.
Diệp Thiên lại dùng kiếm chém ra một nhát, vận may lần này không tốt bằng lần trước, chỉ đánh chết vài binh sĩ viên mãn trở xuống, nhưng lại không giết được một tên ở Viên mãn trở lên.
Diệp Thiên cũng không đuổi theo, sợ bao vây tấn công nên hét lớn về phía hai nghìn tỷ quân địch đang hỗn loạn: “Tiên đế của mấy người tình nguyện thà chọn làm một con chó, cũng không quan tâm đến sống chết của mấy người, mấy người có dốc sức cho bọn họ không? Nếu không dốc sức cho họ, thì hãy giơ tay và đầu hàng. Những người muốn trốn thoát trở lại thì sẽ bị bản tôn giết hết!”
Ngay khi câu nói này phát ra, hai nghìn tỷ quân đều giơ tay ngồi xuống và hét lên.
“Chúng tôi đầu hàng!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!