Bởi vậy, ngay bây giờ thì có thể là Hàn Tam Thiên
mạnh hơn, nhưng càng về sau thì lại như cũ là thế
lực của Thất công chúa mạnh hơn.
Khi quý tôn nói câu câu nói này ra, một đám người nhất thời choáng váng ngay tại chỗ, thái độ lúc trước cũng hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa,
Advertisement
sắc mặt từng người cũng mang theo từng tia từng tia sợ hãi.
"Ha ha, ha ha ha, đến đi, các ngươi không phải muốn muốn giết ta sao, cứ việc đến đây." Quỷ tôn mắt thấy như thế, lúc này cất tiếng cười to, tràn ngập ngông cuồng.
"Con mẹ nó, từng tên phản đồ các ngươi, còn thất thần làm cái gì? Còn không đến dìu ta?"
Lời này vừa nói ra, mấy tên thủ hạ liếc mắt nhìn
Hồng Loan, một bộ bộ dáng muốn động lại không dám động.
Bọn hắn như thế, trong lòng Hồng Loan càng loạn thành một bầy, lúc này hơi có chút cảm giác đâm
lao phải theo lao, thật vất vả lấy hết dũng khí, mượn gió bẻ măng một lần, nhưng không ngờ vừa động, gió nhưng lại ngừng.
Không giết quý tôn, Hàn Tam Thiên nơi đó qua không được, nhưng nếu là giết, sau đó Bùi gia nơi
đó tục truy sát lại nên làm thế nào cho phải?
Ngay khi nàng do dự, lúc này, Thất công chúa bên
kia chậm rãi động.
Sau khi được vài người tôi tớ nâng cùng những binh
sĩ tinh nhuệ kia hộ tống, nàng hướng về phía bên
này đi tới.
Hồng Loan tranh thủ thời gian mà quỳ một gối, thủ hạ nhìn thấy nàng như thế, cũng nhao nhao quỳ rạp
xuống đất, thái độ thành kính: "Bái kiến Thất công
chúa."
Thất công chúa lạnh nhạt gật đầu, sau đó mấy bước đi đến bên cạnh hố đất, có chút cúi đầu xuống, nhìn lướt qua quy tôn trong hố: "Ngươi còn tốt chứ?"
Nghe tới Thất công chúa nói lời quan tâm, cho dù quỷ tôn có chút khó chịu, nhưng vẫn gạt ra một dáng vẻ tươi cười: "Thất công chúa, ta không sao, chết không được, tạ Thất công chúa quan tâm."
Mà lúc này Hồng Loan cũng không nói thêm nữa, mang theo mấy tên thủ hạ tự mình nhảy xuống trong hố, chậm rãi nâng đỡ quý tôn lên, mà lúc này
quỷ tôn cũng cuối cùng phun ra một tiếng xúi quẩy,
trên mặt tràn đầy cười lạnh nhàn nhạt.
Để lũ khốn kiếp các người phản bội lão tử, các người vẫn thật sự cho rằng lão tử không có bản lãnh hay sao?
"Các người đều mẹ nó thất thần làm cái gì? Còn
không mu tranh thủ thời gian chỉnh hợp đội ngũ cho ta, giết cái tiểu tử thúi kia?" Quỷ tôn được nâng đỡ lên xong thì chính là quát lạnh một tiếng.
Một đám người nghe lệnh, vô thức gật đầu, nhưng cũng không dám tùy tiện xuất kích, dù sao thì vẻ
hùng dũng của Hàn Tam Thiên vẫn còn.
Nhất là điểm quan trọng nhất chính là lúc này thái độ của Thất công chúa.
"Làm cái gì? Các ngươi con mẹ nó làm cái gì? Không nghe được ta nói chuyện đúng hay không?" Quý tôn nóng lòng tìm về khí thế của mình, tức giận
quát.
Nhưng tất cả mọi người vẫn đứng im không động, chỉ là càng khẩn trương nhìn về phía Thất công
chúa.
Thất công chúa cười một tiếng: "Các ngươi vì sao chậm chạp không động thủ?"
Hồng Loan có chút cúi thấp đầu: "Bẩm báo công chúa, chúng ta... Chúng ta không phải là đối thủ của hắn."
Hiển nhiên, Hồng Loan rất rõ ràng, chỉ cần không
phải đầu óc có bệnh, cũng quả quyết sẽ không vào lúc tình huống hai đại cao thủ đều đã hao tổn mà gây sự với Hàn Tam Thiên.
Trừ phi là có Thất công chúa và hắn giúp một tay chi viện, đám người này trái lại có thể lại đi đánh cược một lần, bằng không mà nói, đã không cần suy nghĩ quá nhiều.
"Nói như vậy, các người nhận thua rồi?" Thất công chúa nói.
"Vâng." Hồng Loan cúi đầu.
"Con mẹ nó, phế vật, lên cho ta, lên cho ta." Quỷ tôn tức giận quát: "Có bản tôn và Thất công chúa ở đây, các người đang sợ cọng lông gì, giết hắn cho
ta."
"Chờ một chút." Nhưng vào lúc này, Thất công chúa mở miệng: "Việc này không liên quan gì đến bản cung, tuyệt đối không được lôi bản cung vào."
Nghe xong lời này, đám người Hồng Loan nhất thời giật mình, mà quý tôn càng kinh ngạc không thôi...