Dưới sự dẫn dắt của Ngọc Diện Tu La, hàng ngàn quái vật liền bao vây lấy Hàn Tam Thiên, anh càng ngày càng rơi vào thế hạ phong, bị vây tới nỗi không còn nhìn thấy bóng dáng đâu nữa.
Khi một ánh sáng hình rìu màu xanh biếc từ trên trời rơi xuống, vòng vây giống như thùng sắt kia lập tức bị chém ra một lỗ hổng cực kỳ lớn.
Sau đó, một thân hình tiêu sái mà bá đạo đột nhiên xông ra từ lỗ hổng kia, lướt qua ai thì người đó liền ngã xuống, ngay cả Ngọc Diện Tu La vẫn đang dùng thước ngọc chiến đấu quyết liệt với Hàn Tam
Thiên lúc này cũng bị đánh cho liên tục lui bước.
“Đó là loại cách thức kỳ quái gì vậy?" Gần như cùng
Advertisement
lúc đó, người tùy tùng kia cũng nhìn thấy một màn
này, không khỏi kinh ngạc hô lên một câu.
Thất công chúa cũng mở to mắt, sợ bỏ lỡ một màn kia một giây một phút nào.
Nhưng có một số thứ đã được định trước là càng nhìn càng thêm kinh hãi, càng nhìn lại càng thấy không thể nào tin nổi.
Tên tiểu tử Hàn Tam Thiên này quả thực là......
Quá biến thái.
Kiếm ngọc trong tay phải kiếm pháp kinh người, 72 chiêu Thần kiếm khiến cho kiếm pháp của anh trông vừa hung mãnh lại vừa có vẻ phiêu dật, trong sát chiều lại tràn ngập cảnh đẹp ý vui.
Những cảnh này vẫn không phải là tuyệt nhất, tuyệt nhất chính là gần như trong khi sử dụng kiếm, tay trái của anh lại đột nhiên giơ lên một chiếc rìu cực kỳ lớn, dùng khí thế mãnh liệt như dời sông lấp biển vung rìu lên.
Khí thế này lớn đến mức trông giống hệt như cánh tay của người khổng lồ đang vung lên, dũng mãnh vô biên.
Nhưng điều khiến cho cả hai ngạc nhiên nhất chính là sự liên kết liền mạch trong cách sử dụng hai loại vũ khí của Hàn Tam Thiên, gần như lúc trước đang là mưa kiếm vần vũ, mà chỉ một giây sau đã biến
thành rìu lớn oanh tạc.
Mà những thứ này đều chưa phải là kết thúc, hai
luồng năng lượng bao quanh Hàn Tam Thiên như lửa như điện, như song long vây cột, gắt gao vây lấy có thể anh mà xoay tròn.
Một khi có bất kỳ ai tiếp cận cơ thể của Hàn Tam Thiên, nếu không bị một quả cầu lửa giống như lửa rồng ngay lập tức đốt thành tro bụi thì cũng sẽ bị một luồng điện màu tím giống như điện của xà giật cho hồn bay phách tán.
Mà đồng thời trên đỉnh đầu Hàn Tam Thiên lúc này
còn có một thanh kiếm vẫn luôn bay trên đó để hỗ
trợ cho đòn tấn công chính, khi kiếm phong vừa
quét qua không ít người liền ngã xuống, vì vậy mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên bị mấy ngàn người vây quanh, nhưng lại không có chút tuyệt vọng bị vây khốn chờ chết nào.
Ngược lại là đảm quái vật vây quanh bị đánh cho tới
tả liền nhất thời thất hồn lạc phách, nơm nớp lo sợ.
Ai có thể ngờ rằng, lần công kích thứ hai tràn đầy tự tin của bọn họ gần như chỉ vừa mới bắt đầu đã sắp dùng một loại kết cục bi thảm để kết thúc có chứ?!
Bọn họ đã như vậy, người là trọng tâm công kích như Ngọc Diện Tu La sao có thể tốt hơn được đây?
Gã cảm thấy mình lúc này thực sự rất muốn học máu liền hung hăng cho mình một cái tát thật mạnh, đúng là ăn no rửng mỡ không có việc gì làm,
tự dưng chạy ra làm thủ lĩnh.
Đối mặt với đòn công kích của Hàn Tam Thiên, gã mặc dù vẫn miễn cưỡng chống cự nhưng thực tế là
cả người đã tê dại.
Đó không chỉ là cảm giác tinh thần mà còn là cảm giác có thể.
Nếu như nói rằng kiếm pháp của tên nhãi này giống như ngàn vạn mũi tên điên cuồng tập kích, vậy thì mỗi nhát rìu của hắn chính là thiết chùy rung núi, hung mãnh vô cùng, núi có đổ hay không thì đã có thể không biết, nhưng gã biết cánh tay đang chống cự của mình đã tế, trái tim cũng đang không ngừng run rẩy.
Mấu chốt là hai loại công kích này, một loại vừa
hung mãnh vừa sắc bén, một loại vừa đơn giản vừa cứng rắn, chẳng những không có bất cứ khoảng cách nào với nhau mà ngược lại còn phối hợp cực
kỳ ăn ý. Người chỉ có thể nhìn thấy sự khác biệt khi
công kích bằng rìu và kiếm, nhưng căn bản không thể nào nhìn thấy được khoảng cách chuyển đổi giữa cả hai, nếu như không phải trước mắt chỉ có một mình Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La thậm chí còn có cảm giác rằng mình đang 1 đấu 2, hơn
nữa còn là loại đánh với một đôi vợ chồng.