Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Hàn Tam Thiên khẽ chau mày, quay mắt nhìn lại, lúc này bóng đen ở bên hông anh, trừ Bùi Sĩ Nguyên ra lại còn có thể là ai chứ?

Mặc dù Hàn Tam Thiên xác thực bởi vì chở ba

người ở trong đám mây cho nên tốc độ đã xuống tới hơn phân nửa, nhưng tục ngữ nói rất hay, lạc đà gây cũng lớn hơn ngựa.

Cho nên, cho dù lúc này tốc độ của Hàn Tam Thiên như thế, nhưng cũng tuyệt đối khiến đại đa số người trước mặt gần như theo không kịp.

Advertisement

Nhưng điều khiến Hàn Tam Thiên nghĩ không ra chính là Bùi Sĩ Nguyên thế mà vẫn đuổi kịp rồi, lại còn cách anh ngày càng gần.



Nghĩ tới đây, Hàn Tam Thiên nhìn về phía trong ánh

mắt Bùi Sĩ Nguyên, cũng không nhịn được có chút

thưởng thức và kinh ngạc.

Bùi Sĩ Nguyên lạnh giọng cười một tiếng: "Tiểu tử thúi, người cho rằng người có thể có quái chiêu gì đó sao, kết quả chính là chơi chiêu sợ hãi này, được lắm, người tiếp tục chạy, ta nhìn người có thể chạy được bao xa."

Hàn Tam Thiên mỉm cười, lại tăng tốc độ, trực tiếp lướt qua Bùi Sĩ Nguyên, kéo ra khoảng cách.

Bùi Sĩ Nguyên cũng không vội, lạnh nhạt khinh thường cười một tiếng, cũng tăng tốc độ, trực tiếp đuổi kịp Hàn Tam Thiên,



Nhìn qua Hàn Tam Thiên, Bùi Sĩ Nguyên đã đuổi kịp

lạnh giọng khinh thường: "Người tiếp tục chạy đi."

Hàn Tam Thiên cười khổ một tiếng: "Ngươi thật sự cứ muốn đuổi theo như vậy sao?"

"Ôi ôi, không chỉ muốn đuổi theo ngươi, lão tử còn muốn giáo huấn người thật tốt, ngươi giết tiểu côn trùng dưới mặt đất cũng thôi đi, đối mặt với sự truy kích của thuộc hạ ta, ngươi vẫn dám can đảm ẩn núp bốn phía, quả thực là tội không thể tha thứ." Bùi Sĩ Nguyên lạnh giọng cười nói.

Hàn Tam Thiên không nói gì, quay mắt nhìn xuống phía sau, cười khổ nói: "Đuổi tiếp chỉ sợ đối với ngươi không có chỗ tốt. Tám thủ hạ của người đã bị kéo ra chất khoảng cách, mấy vạn thuộc hạ kia



càng cách chúng ta vô cùng. Người không sợ ta chế người phiền, muốn lấy mạng người sao?"

"Muốn lấy mạng của ta?" Nghe nói như thế, Bùi Sĩ Nguyên thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Nếu như nói thoạt đầu Hàn Tam Thiên chủ động đưa tới cửa, Bùi Lan và đặc sứ vẫn khiến trong lòng của hắn quả thật có chút lo lắng Hàn Tam Thiên phải chăng có quái chiêu gì đó không, như vậy hiện tại, hắn hoàn toàn không còn loại lo lắng này nữa.

Hiển nhiên, quái chiêu của Hàn Tam Thiên là giết bọn hắn trong lúc đột ngột bất ngờ, mục đích chỉ là

muốn xông ra vòng vây mà thôi.

Hàn Tam Thiên thậm chí ngay cả giao thủ cũng



không nguyện ý, càng nói rõ vấn đề này chính là chứng cứ có sức thuyết phục tốt nhất.

Bởi vậy, cho dù không biết ban đầu Địa Trung làm sao bị tên ngốc này giết chết, nhưng Bùi Sĩ Nguyên cũng tin tưởng, tên ngốc này xác thực như trong lời nói của Mãng Ngưu, cây vốn không có lực đánh một trận.

Lời nói của huynh đệ mà hắn tín nhiệm nhất, quả

nhiên mãi mãi cũng sẽ không lừa gạt hắn.

Hàn Tam Thiện lại vào lúc này uy hiếp sẽ lấy mạng của hắn, ngoại trừ khiến hắn khinh thường cười một tiếng, lại có thể thế nào?

"Chỉ bằng một tên tiểu tặc chạy trốn như người



sao?" Bùi Sĩ Nguyên khinh thường cười một tiếng, nhìn qua "Tiểu thân bản" Hàn Tam Thiên hoàn toàn tràn ngập chế giễu.

Trong bộ tộc của bọn hắn, chỉ với dạng thân thể này của Hàn Tam Thiên, cho dù lấy ra làm nô lệ vậy cũng không đủ tư cách.

"Lão tử chỉ cần hơi động thủ, liền có thể bẻ gãy cánh tay của con khỉ nhỏ như người rồi, ngươi cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn với lão tử sao?"

Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, thậm chí đều không muốn nói lý với cái đồ đần này nữa mà trực tiếp tiếp tục hướng về phía trước tiến lên, mặc dù tên ngốc này nhìn xem cao lớn thô kệch, nhưng trên thực tế đầu óc lại đơn giản như thế.





Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!