Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Hàn Tam Thiên có thể chắc chắn rằng Quy Nguyên Tử đã nắm lấy tay mình, nhưng mà chỉ là dùng lực nắm lấy, không dám nói có môn đạo nào khác hay không, nhưng Hàn
Tam Thiên có thể chắc chắn rằng ông ấy không thêm bất cứ sức mạnh nào cho mình.
Nhưng cho dù là vậy, địa hỏa và thiên lôi trước mặt đã tăng lên gấp mấy lần.
Ngay cả bàn tay khô héo đó của Quy Nguyên Tử lúc này cũng hoàn toàn bị bao trùm trong ngọn lửa, nhìn bằng mắt đã sắp biến mất.
(+
Bùm!
Hàn Tam Thiên đang muốn nhắc nhở Quy Nguyên Tử rằng nghiệp hóa đã trực tiếp đem cây khô hoá thành tro tàn.
Gần như cùng lúc đó, Hàn Tam Thiên lại cảm thấy được từng đợt năng lượng từ bên trong địa hóa truyền vào cơ thể mình.
“Thế nào? Hung dữ mạnh mẽ không?" Quy Nguyên Tử buông tay Hàn Tam Thiên ra, không khỏi cười nói.
Hàn Tam Thiên cau mày, kỳ lạ nói: "Hung dữ, nhưng mà... nhưng mà tại sao đột nhiên lại phát sinh biến hoá lớn như vậy? Chẳng lẽ là ta sử dụng phương pháp không đúng rồi sao?"
“Ngươi thiên tài thông minh, làm sao có thể nói phương pháp không đúng chứ?" Quy Nguyên Tử bật cười nói. Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om nha
"Đó là... Ta không đủ thành thạo sao?"
Quy Nguyên Tử liếc nhìn Hàn Tam Thiên người đang tràn đầy vẻ nghi hoặc, mỉm cười, sau đó vỗ nhẹ vào bụng Hàn Tam Thiên, nói: "Ngươi không cảm nhận được năng lượng đột ngột tăng thêm bên cạnh Đan Điền của người sao?"
“Đó là năng lượng của ta" Quy Nguyên Tử nhẹ nhàng mỉm cười.
Khi nói về điều này, Hàn Tam Thiên càng cảm thấy rất hổ thẹn, nhất thời trên khuôn mặt của anh tràn đầy vẻ xấu hổ.
“Tuy nhiên, hiện tại ngươi không thể sử dụng!" Nói xong, Quy Nguyên Tử khẽ gật đầu.
Trong giây tiếp theo, khi Hàn Tam Thiên vừa mới cố gắng sử dụng cố sức mạnh đó, một sức mạnh kỳ lạ đột nhiên từ trong toàn bộ cơ thể truyền đến, trực tiếp đánh bay Hàn Tam Thiên xuống đất.
Kinh hãi vạn phần mà đứng dậy, Hàn Tam Thiên thực sự không hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng một giây tiếp theo, Hàn Tam Thiên phản ứng lại, "Là bởi vì máu của Ma Long trong cơ thể ta sao?"
Quy Nguyên Tử gật đầu cười nhẹ: "Chính xác, cho nên, trước khi người hoàn toàn khống chế được máu của Ma Long, đối với năng lượng của ta, nhất định phải cẩn thận khí sử dụng, bằng không, giết địch không thành, ngược lại có thể sẽ tự bộc phát mà chết.
"Còn gọi là tiền bối sao?"
+
"Sư phụ."
“Ừ!" Quy Nguyên Tử nở nụ cười hài lòng, nhẹ nhàng ngồi xuống: “Khi nào thì người đến Ma tộc?
Một câu hỏi thình lình xảy ra, trực tiếp khiến Hàn Tam Thiên ngẩn ngơ, cả người đều sững sờ tại chỗ, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Câu hỏi này của Quy Nguyên Tử có ý gì?!
"Sư phụ, đến người cũng cho rằng tôi nên là người của Ma tộc sao?" Hàn Tam Thiên chút thất vọng nói.
“Là ma hay là thần, quan trọng vậy sao?" Quy Nguyên Tử cười cười: “Nếu như tâm ma, thân cũng là ma, nếu như tâm phật, ma cũng là thần. Cái gọi là thần mà chẳng qua phụ thuộc vào quyết định của bản thân con, không phải người nào khác. "
"Vậy thì tại sao sư phụ lại hỏi con khi nào thì đến Ma tộc chứ? Tam Thiên và Ma tộc không có bất kỳ quan hệ nào." Hàn Tam Thiên nói.
"Sư phụ, e rằng người đã hiểu lầm rồi. Lúc đánh nhau với nhà Ngao Thế, quả thực có người từ Ma Tộc đến giúp đỡ con. Nhưng mà con và bọn họ chưa từng gặp mặt, đừng nói là bạn bè, thậm chí còn không tính là quen biết." "Hàn Tam Thiên giải thích nói.
Cũng chỉ những người có quan hệ với mình, Hàn Tam Thiên mới sẵn sàng giải thích, đổi lại là người khác, theo tính cách của Hàn
Tam Thiên, nửa chữ cũng cảm thấy quá nhiều.
"Vâng, lão tiền bối, Tam Thiên là người anh em tốt của ta. Ta biết rất rõ về anh ấy. Anh ấy là người chưa bao giờ nói dối. Chuyện gì
nói một là một. Anh ấy nói không có quan hệ, tất nhiên là không có quan hệ."
"Đúng vậy, Tiền Bối ta có thể lấy tính mạng của mình ra bảo đảm. Tam Thiên, anh ấy tuyệt đối không quen biết đám người của Ma tộc kia."
Mặc Dương và Đạo Thập Nhị lúc này tự nhiên không nhịn được nữa, sợ rằng việc Hàn Tam Thiên dính líu tới Ma đạo sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của anh trong lòng của Quy Nguyên Tử, lúc này không khỏi vội vàng giải thích.
“Các ngươi, không cần lo lắng" Quy
Nguyên Tử đương nhiên cũng biết mấy người đang lo lắng, chậm rãi mỉm cười, ra hiệu mọi người không cần lo lắng.
"Bất luận là ma hay là thần thì đều là đồ đệ của lão phu. Chuyện này không quan trọng." Nói xong liền quay đầu, Quy Nguyên Tử ân cần nhìn Hàn Tam Thiên nói: "Những gì ta nói với con cũng không phải là chuyện đại chiến. Điều ta đang nói là trước đây. "