“Này là thứ gì a?”
Bùi Nguyên Minh đặt chén rượu xuống, có chút hứng thú mở miệng.
“Rượu thiên nhân.”
Hạ Dược Tiến cười cười.
“Người bán đấu giá thứ này, hình như đã đặt một cái tên như vậy.”
“Mà lại, bọn hắn còn tự xưng, là cái gì người trên trời.”
“Từng tên cứ nhìn mà lải nhải, chẳng qua thực lực, lại rất đáng sợ.”
“Cao thủ trong tộc tu luyện cổ võ mà Hạ Gia chúng ta, phái đi tìm hiểu tin tức về bọn hắn, kết quả mấy người kia, đều có đi mà không về.”
“Chỉ là, tại trong nhận thức của ta biết được, Đại Hạ dường như chưa từng có sự tồn tại, trâu bò ầm ầm như thế.”
Nói đến đây, Hạ Dược Tiến cũng là một vẻ mặt suy tư.
“Thế nào? Đây chính là Hạ Gia chủ ông, cho tôi câu trả lời thứ hai hay sao?”
Bùi Nguyên Minh không cho Hạ Dược Tiến có cơ hội, nói lảng sang chuyện khác.
Hạ Dược Tiến nhìn thật sâu Bùi Nguyên Minh một chút, mới tiếp tục nói ra: “Không, đây cũng không phải là là câu trả lời, mà là muốn để Bùi Đại Thiếu cậu, trước tiên nhìn thấy thành ý của Hạ Gia chúng ta, dù sao, Hạ Gia chúng ta đem bí mật nắm giữ được lớn nhất trước mắt, đều lấy ra chia sẻ với cậu.”
“Bí mật này, chính là sự hoài nghi của Hạ Gia chúng ta, tại bên ngoài thế giới này của chúng ta, còn có một thế giới khác. . .”
Đang khi nói chuyện, Hạ Dược Tiến chỉ chỉ lên trời.
“Hạ Gia chủ muốn để tôi, thay ông biết rõ ràng cái bí mật gọi là người thiên ngoại (người thế giới khác), rượu thiên nhân, đúng không?”
Bùi Nguyên Minh bĩu môi.
“Ông cảm thấy, tôi sẽ đồng ý với ông hay sao?”
“Cậu đương nhiên sẽ đáp ứng với ta.”
Hạ Dược Tiến một vẻ mặt đương nhiên.
“Từ hôm nay trở đi, gánh vác thế hệ tuổi trẻ của Hạ Gia chúng ta, liền để Hạ Vân đến làm đi.”
Bùi Nguyên Minh hơi sững sờ.
Hạ Vân cũng là thần sắc kinh ngạc, nàng vô luận như thế nào cũng không nghĩ đến, thế nào sự tình sẽ biến hóa nhanh như thế, thế nào mình đột ngột, liền lên thượng vị rồi a?
Nàng rất nhanh kịp phản ứng, nói: “Lão gia chủ, tôi cũng không hề đồng ý. . .”
“Chuyện này liền định như thế đi.”
Hạ Dược Tiến vung tay lên, ngăn lại Hạ Vân, sau đó nói ra.