“Đều là minh tinh của tương lai, đều là minh tinh điện ảnh và truyền hình Kim Lăng!”
“Ngày thường muốn gặp bọn họ, cũng không dễ dàng như vậy!”
” Hôm nay, có thể cùng những nữ đại minh tinh này cùng nhau ăn cơm, thế nhưng là nể mặt anh a!”
Trịnh Khánh Vân một hơi hoàn thành phần giới thiệu.
Bùi Nguyên Minh trầm mặc một hồi, nhìn khuôn mặt đỏ bừng gần như giống hệt nhau của những cô gái này.
Anh nghĩ lúc rảnh rỗi, phải một hơi cho La Thiên Hữu, có tiền cũng không phải bay đập như thế .
Để nâng nữ hài tử, cũng phải nâng có chút độc đáo.
Khuôn mặt người nổi tiếng trên Internet kiểu cắt bánh quy này, ngoài tuổi trẻ ra, thì còn ai có thể nhớ được chứ?
Nhả rãnh thì nhả rãnh (than thở trong lòng), lúc này Bùi Nguyên Minh vẫn là khách khách khí khí đưa bàn tay ra, nói: “Xin chào mọi người ——”
“Tôi là Bùi Nguyên Minh, rất vinh dự được gặp tất cả các bạn.”
Lộ Lộ trên dưới dò xét Bùi Nguyên Minh một chút, mười phần khinh thường, dù sao, nàng muốn nhận biết chính là thế tử đại thiếu, mà không phải loại Bùi Nguyên Minh kẻ nghèo hèn này.
Lâm Lâm thì là tùy ý nhẹ gật đầu, hoàn toàn không nhìn mặt Bùi Nguyên Minh, tự mình cầm lấy một chai soda, uống một hơi cạn sạch.
Mai Mai thậm chí còn chế nhạo: “Trịnh Khánh Vân, cô có lầm hay không?”
“Chó mèo gì cũng có thể đem tới uống rượu với chúng ta.”