Một điểm nữa là, người của Đỗ Lương, thường bao che khuyết điểm cho thủ hạ.
Trong nhiều trường hợp, bất kể cấp dưới đúng hay sai, đều sẽ toàn lực che chở.
Tương truyền, Đỗ Lương là người có võ công cao cường nhất Kim Lăng, cho dù là Tạ Môn Kim Lăng cùng Kim Gia Kim Lăng, không phải dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, cũng sẽ không nguyện ý đi đắc tội với Đỗ Lương.
Cao Minh Viễn nhìn thoáng qua đã nhận ra, người ngồi trên xe lăn là bác ruột của Đỗ Lương, cũng là cánh tay trái của hắn, Đỗ Quang Khải.
Người ta nói rằng, ông ta là một cao thủ võ đạo, một người có thể địch trăm người, là một đời binh vương.
Ông ta có rất nhiều đồ tử đồ tôn, cả đám đều có thể đánh.
Và hắn, giờ đang ngồi trên xe lăn, điều đó thật sự rất bất ngờ.
Vì vậy, vào lúc này, Cao Minh Viễn nhanh chóng báo những chuyện này cho Bùi Nguyên Minh, đồng thời nhắc nhở anh, có cần gọi Nghiêm Dao của Tân Soái Thương Hội tới hay không.
Dù sao thì Tân Soái Thương Hội, cũng coi như là một bộ phận trực thuộc của Tây Nam Thiên Môn Trại Kim Lăng, nếu Nghiêm Dao có ở đây, Đỗ Quang Khải và Đỗ Cách Cách, nói không chừng sẽ cho mấy phần mặt mũi, để bọn hắn đừng làm loạn.
Bùi Nguyên Minh khẽ lắc đầu, cắt ngang động tác muốn quay số đt của Cao Minh Viễn, mà là híp mắt nói: “Người của Đỗ Lương sao? Thật là thú vị…”
Trong số những người ở ẩn thế lục gia, hiện tại, chỉ có người của ẩn thế Đỗ gia là anh chưa có tiếp xúc qua.
Anh vốn là muốn tìm cơ hội gặp mặt một chút, nhưng không ngờ đối phương lại chạy tới cửa.
Vừa nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh viết xong giấy hóa giải cho vị khách đối diện, nhân tiện đứng dậy, lấy khăn giấy ướt lau lòng bàn tay.
“Ta nói lại lần nữa, mau đưa Xá Lợi Phật Tổ ra!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!