Ngày hôm sau, Thẩm Thiên tới bệnh viện để gặp bác sĩ Winston từ bệnh viện nghiên cứu sinh trùng học PR-Hospital. Vào ngày mà anh tỉnh lại. chính là ngày sinh nhật của Duyệt Duyệt, thứ bảy tuần trước, tức thời gian anh tỉnh lại đến nay đã là ngày thứ ba.
Ngày chủ nhật hôm qua, tiến sĩ Winston được đội ngũ hộ vệ, cùng với phụ tá của mình đặt chân đến vùng đất Tân Hải này.
Nhận được tin tức trong lúc đang đi tàu lượn siêu tốc cùng với mọi người.. Mang trọng trách lớn lao là chơi với vợ và con, khiến hai nàng công chúa của đời anh vui vẻ, thỏa mãn. Anh không thể rời vị trí ‘chồng, cha tốt’ của mình để làm Tân Thủ Lĩnh nghênh đón tiến sĩ.
Nhớ ra, lần trước về tổng bộ anh đã điều người bướm, một trong những thành viên của ngũ quỷ đến bảo vệ hai mẹ con Hạ Tử Tinh và Thẩm Tư Duyệt.
Bất quá, ở cạnh anh làm gì có chuyện xảy ra chứ, điều cô ta tới nghênh đón tiến sĩ.
Winston này vốn được sắp xếp vào khách sạn nhà Hạ Tử quản lý mà ông ta lại thích vào bệnh viện xem các bác sĩ ở bên đây thế nào.
Lúc này cũng là có thời gian rảnh, sau khi đưa Duyệt Duyệt đi học. Nhìn con từ đằng xa, đứng chào cờ trước lá cờ màu đỏ thắm phấp phới ở trên cao, anh vì lí do gì mà cảm thấy có một nỗi niềm của một người cha già…
Lái xe đến bệnh viện để chào hỏi, gặp mặt nhà khoa học Winston ấy.
Ở trong một căn phòng khá lớn của bệnh viện trung tâm thành phố Tân Hải, đây chính là phòng của viện trưởng. Lúc này đây lại là nơi để gặp mặt Tân thủ lĩnh tối cao của Devil’s Law.
Một người ngoại quốc với mái tóc hoa râm màu vàng.
Ông ta trung niên chừng 50 - 60 tuổi.
Ngồi ở ghế sofa, tay xoa xoa chút ít ria mép của mình, tay còn lại cầm đôi ít tờ giấy bệnh án.
Đây là một số tư liệu trong thời gian Thẩm Thiên hôn mê ở bệnh viện thời gian qua.
“Sao tôi thấy… Trong tim của ngày ấy lại có dấu hiệu của ký sinh trùng sống nhỉ?”
“Ngài thủ lĩnh là một cường giả võ thuật đấy! Phải biết thể chất đặc thù khó bệnh khó thương. Chỉ sợ anh ta đứng yên cho một người Thần Cảnh chuyên kiếm, toàn lực đâm vào thân thể cũng chưa chắc thành một vết thương lớn, vết xước liền có thể a.”
Trầm ngâm lắc đầu nói, thôi, nghe thấy tiếng gõ cửa ở bên ngoài liền dừng lại.
“Vào đi.” Ông đặt xấp tài liệu xuống bàn rồi nói.
Nghe thấy lệnh, người thư ký ở bên ngoài mở cửa, cung kính mời Thẩm Thiên bước vào.
Nhìn thấy bộ dáng cao ngạo trẻ tuổi này, Winston đứng dậy, tay phải đặt lên ngực trái, hơi khom người 45 độ nói:
“Winston de Baleam bái kiến Tân Thủ Lĩnh tối cao.”
Thẩm Thiên gật nhẹ đầu, phất tay ý nói ông ngồi xuống rồi đánh mắt người bướm cũng cung kính đứng chung hàng với ông ta, nói:
“Trở về.”