Vì không chịu được chiếc ham muốn của Thẩm Tư Duyệt, Hạ Tử Tinh đành phải miễn cưỡng đồng ý để hai cha con nhà họ đưa nhau đi.
Trương Vỹ Tuệ cùng với Bạch Tiên Sinh cũng tới dự tiệc lần này đã cùng đi với Thẩm Thiên. Vì cô bé Thẩm Tư Duyệt rất cá tính cũng dễ gần nên họ làm quen với nhau rất nhanh, thuận lợi trở nên thân thiết.
“Trương bá ơi Trương bá, Tư Duyệt mặc đồ ngày hơm nay có phải vô cùng xinh đẹp không?”_Thẩm Tư Duyệt.
“Tiểu công chúa nhà ta lúc nào cũng xinh nhất!”_Trương Vỹ Tuệ.
“Thật không ạ?”
“Tất nhiên rồi!” Hai ông cháu này ngồi ở hàng ghế dưới cười đùa vui vẻ, thấy con gái không trở ngại trong việc giao tiếp với người lạ, Thẩm Thiên vừa mừng vừa lo.
Bạch Tiên Sinh ngồi ở ghế lái phụ cũng vui vẻ nhìn hai ông cháu vui vẻ. Đi được nửa đường, Bạch Tiên Sinh liền không chú ý tới hai ông cháu nữa mà quay sang nói với Thẩm Thiên “Thẩm Thiên này, hôm trước tôi mới nhận được tin tức, Thập gia Thành Đô đã tới Giang Bình rồi.”
“Sáng nay tôi bện cũng là để điều tra bọn họ thử xem muốn làm gì!”
“Quả nhiên là…”
Bạch Tiên Sinh còn đang tính mở máy tính ra giải thích cặn kẽ với Thẩm Thiên như một trợ lý đắc lực bình thường lại không ngờ tới Thẩm Thiên từ lâu đã đoán ra được buổi tiệc này chắc chắn có liên quan đến tin đồn mà vợ anh gây ra.
“Họ đều nhắm đến tin đồn?”
Thấy Thẩm Thiên đoán được, Bạch Tiên Sinh chỉ thoáng ngạc nhiên chứ không bất ngờ lắm, anh ta biết con người Thẩm Thiên này là một người thích tìm rắc rối để làm trò vui, còn thích chơi trò giả trư ăn thịt hổ, được cái Thẩm Thiên lại có một đầu óc vô cùng nhạy bén nên mới có thể thường xuyên thay đổi thủ đoạn làm lệch mạch kế hoạch một cách đơn độc như thể anh là một vị vua độc tài.
“Ừ, họ là vì tin đồn mà tới.”
“Họ biết nắm trong tay thẻ vàng là thừa đủ tư cách đẻ kế thừa quốc gia, làm bá chủ một phần mười thế giới nên nếu có thể lấy lòng hay dựa vào thì chính là một bước đạp xa chín tầng mây.”
“Nhà họ Hàn theo đó mà lên làm bá chủ một phương ngay sau khi tin đồn được lan truyền chẳng khác nào nói rõ người đứng sau chính là thẻ vàng nên họ muốn đưa lời nhờ cậy nhà họ Hàn có thể mở ra bữa tiệc, ép người đứng sau lộ diện, tra ra được tung tích của người đứng sau, tất nhiên nhiệm vụ cũng đã thành một nửa!”
Bạch Tiên Sinh vô cùng hòa nhã, ôn tồn giải thích cặn ké lý do và mạnh dạn đưa ra suy đoán của mình cho Thẩm Thiên biết.
Thẩm Thiên cũng biết những điều Bạch Tiên Sinh nói là thật nhưng anh cũng không quan tâm lắm bởi những chuyện này chẳng có ảnh hưởng gì đến anh, anh được nghỉ phép nửa năm sau trận chiến vừa rồi của Devil’s Law nên anh có thời gian rảnh để về thăm vợ, trong thời gian này chỉ ân ái mãi bên vợ thôi thì có hơi nhàm chán nên gây sự nhiều chút mấy vui.
Lúc rời đi, anh chỉ tính đi một mình nhưng Bạch Tiên Sinh và các trưởng lão lại lo lắng anh ở bên ngoài nhiều chuyện lắm trò, không biết cách giải quyết nên để Bạch Tiên Sinh đi theo anh. Mạn Lâm lại là bạn trai của Bạch Tiên Sinh, anh ta một ngày không gặp Bạch Tiên Sinh là không sống được nên một mực đòi đi theo.
Nói đi nói lại một hồi, cuối cùng thì cũng đã tới nhà họ Hàn tham gia bữa tiệc, ngay khi họ vừa xuống xe thôi, đã có người bắt đầu bắt chuyện “Chẳng ta kêu nhà họ Hàn phải làm tiệc để ép thẻ vàng ra mặt sao? Dù sao cũng là bữa tiệc có Thập Gia Đô Thành chúng ta lại để thứ tôm tép gì cũng đến được vậy hả?” Thượng Quan Diễm Dương – Thượng Quan Đô Thành, một trong Thập Gia Đô Thành.
“Ngươi nói cái gì cơ?” Thẩm Thiên sau khi nghe xong lời nói này liền chuyển tư mạo lạnh lùng quay lại hỏi.
“Cái vẻ mặt này là thế nào đấy hả? Bản công tử nói các người là tôm là tép đấy, chiếc xe này của các người đang chiếm diện tích đi đường của chúng ta đấy!”
Thượng Quan Diễm Dương trái phải ôm người đẹp trong tay ngạo nghễ nói “Hừ, đúng là lũ không biết tốt xấu lại dám đắc tội với Thượng Quan công tử, đợi công tử tạo được quan hệ tốt với thẻ vàng, thì ngày ấy chính là chủ nhân tương lai của Thượng Quan gia tộc rồi!” Cô gái ở bên cánh tay trái của Thượng Quan Diễm Dượng tựa đầu vào lồng ngực hắn, ánh mắt khinh bỉ nhìn Thẩm Thiên và Tư Duyệt.
Cô gái bên cánh phải cũng chẳng chịu thua cũng hệt như cô gái cánh trái “Tên này, Thượng Quan thiếu gia nên cho hắn và gia tộc của mình biết được sự lợi hại của Thượng Quan người thừa kế đi thì hơn a~”
“Hahaha, hai cô em nói đúng lắm, Hồng Vỹ, lên đi và phế hắn cho ta!” Thượng Quan Diễm Dương ngạo nghễ nói.
Ngay khi vừa nói xong, một người đàn ông cao to, khoảng chừng 1m92 để kiểu đầu cắt moi nhìn vô cùng ngố đi lên từ đám người theo sau Thượng Quan Diễm Dương, người này chính là Hồng Vỹ.
Ngay khi Hồng Vỹ vừa đi lên, Tư Duyệt liền phá lên cười “Hahaha, bố ơi bố…. Chú, chú này nhìn mắc cười quá đi!”
“Tư Duyệt, không được c…”
“Mẹ kiếp, con nhỏ đáng chết, Thượng Quan thiếu, tôi đánh chết tiểu tiện nhân này có được không?” Sau khi Hồng Vỹ nghe thấy người ta chê bai về ngoài hình của mình liền tức giận, quát lớn không hề kiêng nể gì ai.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!