Hôm sau Lâm Võ Trung và Đại Thư Văn ngủ dậy rất sớm, lo lắng kéo Lâm Diệu Nhan ra cửa, mang quà cáp đã chuẩn bị sẵn đi tìm Harris để xin lỗi, tranh thủ hàn gắn quan hệ với ông.
Sáng sớm Tô Lạc cũng đến biệt thự số một của Vân Thâm Xử.
"Chủ nhân, chuyện tối hôm qua là con tôi sai, hi vọng chủ nhân đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt với nó, bỏ qua cho nó lần này." Harris nhìn Tô Lạc, trên mặt không che giấu được. vẻ sợ hãi, trên trán đầy mồ hôi lạnh, không dám thở mạnh một cái.
Ông không ngờ đêm qua lại xảy ra chuyện này, may mà trước khi tới ông đã cảnh cáo Hauge nhất định phải ngay thẳng đàng hoàng ở Viêm Hoàng không được phép làm loạn, cũng nói thân phận của Lâm Diệu Nhan cho anh ta biết, không thì lỡ con trai mình choáng váng đầu óc thì không chỉ họ phải chết, mà cả gia tộc của họ cũng tan thành mây khói.
Xí nghiệp top 500 toàn cầu là quái vật khổng lồ trong mắt người khác, nhưng Tô Lạc chỉ cần lật tay là tiêu diệt được.
Tô Lạc liếc nhìn Harris, thản nhiên nói: "Người không biết không có tội, đêm qua anh ta đã nhận được một bài học."
"Đa tạ chủ nhân nương tay." Harris thở phào một hơi, khom người nói: "Chủ nhân, chuyện lần này là tôi cân nhắc không chu toàn, lúc đầu tôi định dùng tiệc đón gió để tạo khí thế trước, cuối cùng khi xác định hợp tác sẽ giúp danh tiếng của tập đoàn Thanh Hoàng vang xa, nhưng tôi không ngờ lại xảy ra chuyện này, chỉ sợ hiện tại mọi người đang chèn ép Thanh Hoàng, cho nên tôi định thay đổi sách lược, hôm nay sẽ tuyên bố hợp tác với Thanh Hoàng khiến những người này hoàn toàn hết hi vọng."
Tô Lạc nghe Harris nói thế thì suy tư một chút, sau đó khoát tay và nói: "Chuyện này đừng vội, tiến hành dựa theo kế hoạch là được, mặt khác, ba ngày sau tôi sẽ có mặt trong buổi họp báo, xuất hiện với thân phận người khống chế phía sau tập đoàn Hồng San Hô, ông tìm cơ hội lan truyền tin tức này ra."
Sớm muộn gì hẳn cũng phải rời khỏi Trung Hải nên không có khả năng luôn bảo vệ Lâm Diệu Nhan, lần này vừa vặn là một cơ hội.
Đợi đến khi Harris tuyên bố hợp tác trước tất cả truyền thông Trung Hải thì hắn lại xuất hiện, không chỉ có thể để Lâm Diệu Nhan biết chồng mình không phải một tên vô dụng, còn có thể tạo ra tác dụng gây kinh sợ.
Thân phận người đứng sau tập đoàn Hồng San Hô đủ để trấn áp những kẻ mang ý đồ xấu với Lâm Diệu Nhan và tập đoàn Thanh Hoàng, cho dù sau này hắn rời đi cũng không ai dám làm gì cô.
"Chủ nhân, tôi sẽ sắp xếp." Harris khẽ gật đầu.
Cùng lúc đó, bên ngoài biệt thự số một Vân Thâm Xử, không biết giám đốc của các xí nghiệp lớn Trung Hải biết tin Harris có mặt trong biệt thự từ đâu mà nhao nhao tụ tập đến nơi này.
"Lão Trương, công ty bên mảng IT thì tới đây làm gì, người ta là tập đoàn làm đẹp."
"Công ty IT thì làm sao, chẳng lẽ không thể khai phá sản nghiệp mới à? Hơn nữa ông tốt hơn tôi chỗ nào, ông mở chuỗi siêu thị có dính dáng gì đến làm đẹp không?"
"Lão Lưu, không ngờ ông cũng tới, xem ra chúng ta là đối thủ cạnh tranh."
"Ha ha ha, lão Hoàng, lần này ông không thắng nổi tôi đâu."
Đám người tụ tập lại, vừa chào hỏi vừa móc họng nhau.
Khi Lâm Võ Trung dẫn Lâm Diệu Nhan đến đây thì thấy một đám giám đốc xí nghiệp lớn tụ tập, trên mặt hai người đều lộ vẻ chấn động, họ không ngờ chỉ trong một đêm đã có nhiều xí nghiệp bị hấp dẫn tới như vậy, thậm chí còn nhìn thấy không ít xí nghiệp tỉnh Giang Nam trong đó.
Những người khác cũng chú ý tới Lâm Võ Trung và Lâm Diệu Nhan, trên mặt đồng loạt lộ ra một tia giễu cợt, ban đầu họ còn xem Thanh Hoàng là đối thủ cạnh tranh, hiện tại hoàn toàn không cần thiết.
Con trai của Harris bị đánh, dù Harris không truy cứu chuyện này thì chỉ sợ cũng không hợp tác với Thanh Hoàng nữa.
Cảm nhận được những ánh mắt châm biếm chung quanh, Lâm Võ Trung thầm hừ lạnh một tiếng: Cười đi, cứ việc cười, chờ con gái ông ta hợp tác được với tập đoàn Hồng San Hô thì ông xem những người này còn cười nổi nữa không.
Lâm Võ Trung dẫn Lâm Diệu Nhan đi thẳng đến cổng biệt thự số một, nói với một vệ sĩ đứng ở cổng: "Chào anh, tôi là Lâm Võ Trung, đây là con gái tôi - Lâm Diệu Nhan giám đốc. tập đoàn Thanh Hoàng, chúng tôi muốn gặp ngài Harris, làm phiền anh thông báo giúp tôi một tiếng."
Tên vệ sĩ hờ hững liếc nhìn Lâm Võ Trung, nói: "Giám đốc của chúng tôi đang gặp khách hàng quan trọng, không gặp ai cả"
Lời này vừa nói ra, chung quanh lập tức truyền đến một trận chế giễu. Họ đã sớm thử qua, đều không ngoại lệ bị chặn lại ngoài cửa.
"Người anh em này, làm phiền anh dàn xếp giúp cho, chỉ thông báo một tiếng thôi, mặc kệ có gặp được không đều không sao." Lâm Võ Trung khom người ngăn cản ánh mắt chung quanh, trong tay lặng lẽ xuất hiện một tấm thẻ ngân hàng: "Người anh em, đây là chút quà mọn tôi chuẩn bị để các. anh em uống trà."
Nói xong, Lâm Võ Trung hơi xót ruột mà nhét tấm thẻ này vào tay vệ sĩ kia. Xem ra số tiền uống trà đó không phải con số nhỏ.
Nhưng sau một giây, vệ sĩ kia trực tiếp ném tấm thẻ vào. mặt Lâm Võ Trung rồi lạnh lùng quát: "Cút, dám xông vào thì giết không tha."
Lời còn chưa dứt, trên người vệ sĩ bùng nổ một luồng sát khí, càn quét bốn phía.
Mọi người lập tức biến sắc, vô thức lui về sau một bước, họ không phải ngu ngốc, họ biết rõ luồng sát khí này có ý nghĩa gì.
Trên tay vệ sĩ này nhất định đã từng dính máu, từng có mạng người, hơn nữa còn là số lượng không ít, nếu không không có khả năng có sát khí khủng bố như vậy.
"Không hổ là giám đốc xí nghiệp top 500 toàn cầu, cả vệ sĩ bên cạnh cũng là cao thủ nhất đẳng"
Trong lòng mọi người không khỏi cảm khái, không chút kinh ngạc trước lời nói của vệ sĩ xí nghiệp top_500 toàn cầu có thực lực nói ra lời này.
Lâm Diệu Nhan đứng bên cạnh nhìn thấy hành động của cha mình thì trên gương mặt xinh đẹp nhịn không được lộ ra chút xấu hổ, cô không ngờ cha lại làm ra chuyện như vậy, còn bị vả mặt trước mắt mọi người.
"Đạp!" "Đạp!"
Đột nhiên, một loạt tiếng bước chân truyền đến từ biệt thự. Một cô gái da trắng tóc vàng mắt xanh đi ra.
"Tiểu thư .Jeris." Mọi người thấy người phụ nữ da trắng này thì đồng loạt cung kính gọi một tiếng.
Cô gái này là thư ký của Harris.
"Mời các vị về đi! Ngài Harris không tiếp khách." .Jeris chậm rãi mở miệng nói: "Còn nữa, ngài Harris bảo tôi chuyển lời cho các vị một tiếng, nếu mọi người thật sự muốn hợp tác với tập đoàn Hồng San Hô thì có thể chuẩn bị một bản kế hoạch hợp tác rồi giao cho chúng tôi, chúng tôi sẽ chọn lựa ra bản ưu tú nhất từ trong đó để trở thành đối tác, ba ngày sau chúng tôi sẽ tổ chức buổi họp báo công bố kết quả."
Tiếng nói vừa dứt, .Jeris quay người đi vào biệt thự.
Sau khi Jeris rời đi, những người tụ tập chung quanh biệt thự lập tức giải tán, thời gian không đợi người, họ phải trở về chuẩn bị bản kế hoạch cặn kẽ nhất, tranh thủ lấy được hợp đồng lần này.
"Diệu Nhan, chúng ta trở về, chuẩn bị bản kế hoạch đi." Lâm Võ Trung lôi kéo Lâm Diệu Nhan vội vã rời khỏi biệt thự số một Vân Thâm Xử.
Phải đi chuẩn bị một bản kế hoạch chỉ tiết trong vòng ba ngày, còn phải nổi bật nhất trong rất nhiều người cạnh tranh, vậy không thể lãng phí phút giây nào cả.
Đợi đến khi tin tức này truyền ra, không chỉ Trung Hải mà toàn bộ tỉnh Giang Nam đều sôi trào, các xí nghiệp lớn nhao. nhao chuẩn bị bản kế hoạch, dù không dính dáng đến ngành làm đẹp cũng định tìm vận may thử.
"Tôi mặc kệ anh dùng cách gì, nhất định phải làm ra một bản kế hoạch hoàn mỹ nhất cho tôi, nếu thành công thì tôi thưởng một trăm triệu." Trong nhất thời, gần như tất cả công ty đều truyền ra câu nói như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!