CHƯƠNG 691
Bầu không khí cứng đờ!
Đồng nghiệp nam run lên, con ngươi co rụt, ngồi phịch xuống đất, vẻ mặt hoảng sợ…!
Cô gái lễ tân vừa thấy món đồ trong hộp thì kêu lên!
Gương mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên trắng bệch, nhìn cái hộp chằm chằm!
Chỉ thấy một ngón tay đang chảy máu được đặt ngay chính giữa, có vẻ mới bị chặt cách đây không lâu, xung quanh toàn máu, mùi máu nồng nặc!
Ngón tay này mới vừa xuất hiện, mùi máu tanh nồng ngập tràn trong không khí làm mọi người thấy buồn nôn.
Tim đồng nghiệp nam kia đập loạn xạ, không thể bình tĩnh nổi!
Cô gái lễ tân sợ đến mức bịt miệng, suýt chút đã thét lên.
Lê Kim Huyên thì bình tĩnh hơn hai người này nhiều, một lúc sau, sau khi Lê Kim Huyên bình tĩnh lại, cô nhìn ngón tay một lúc rồi duỗi bàn tay trắng mịn về phía ngón tay đó… Lê Kim Huyên duỗi tay rút bức thư đã thấm đầy máu được đặt bên dưới ngón tay.
Lá thư dính đầy máu nên ngón tay Lê Kim Huyên cũng bị dính theo… Cô cầm con dao trang trí trên bàn lên mở chỗ dán của bức thư.
Bên trong là một lá thư cũng dính máu: Kim Huyên, đây là món quà tôi tặng cho cô… Tôi nghĩ chắc cô sẽ thích! Bởi vì đây là ngón tay của Lê Hiền Thục. Tối qua tôi đã trừng phạt Lê Hiền Thục và con trai bà ta là Lê Phong rồi, đây là lời xin lỗi bà ta muốn gửi đến cô, mong cô hãy nhận cho. Mặc dù tối qua cãi nhau không được vui lắm nhưng sau khi tôi bàn bạc với chủ nhà bên đó, cảm thấy liên hôn là chuyện cần được chú trọng, mong cô hãy suy nghĩ thật kỹ.
Đúng rồi, dạo này Yên Kinh không được ổn định, cô hãy tự bảo vệ mình thật tốt nhé, tốt nhất nên khiêm tốn thôi, tránh chuốc vạ vào thân.”
Dưới phần ký tên có một cái tên được viết rất đẹp, không phải ai xa lạ, chính là Lê Thần Vũ.
Mặt Lê Kim Huyên tái mét, ngơ ngác nhìn lá thư đẫm máu trong tay… Mặt cắt không còn giọt máu… Đây là lời đe doạ trắng trợn của Lê Thần Vũ.
“Kim Huyên, em không sao chứ?” Trần Xuân Độ đỡ lấy Lê Kim Huyên đang loạng choạng, lo lắng hỏi.
“Tôi không sao.” Lê Kim Huyên lắc đầu.
“Các anh ra ngoài trước đi.” Trần Xuân Độ quay đầu, nói với đồng nghiệp nam và lễ tân đang chờ lệnh.
Cả hai cùng nhìn Trần Xuân Độ, hai người họ đều không biết Trần Xuân Độ nên không tuân theo mệnh lệnh của anh, nhưng ngay sau đó, giọng điệu của anh đã trở nên uy nghiêm và không cho phép chống lại, cuối cùng họ vẫn bước ra khỏi văn phòng.
“Kim Huyên, đừng để trong lòng, Lê Thần Vũ là người kiêu ngạo, anh ta làm ra chuyện này cho thấy tạm thời anh ta cũng không làm được gì chúng ta.”
Trần Xuân Độ đỡ Lê Kim Huyên ngồi xuống rồi an ủi cô.
Đừng nói là phụ nữ, dù là đàn ông khi không có sự chuẩn bị gì bất chợt mở gói hàng ra nhìn thấy một ngón tay trong đó, hầu hết đều sẽ không chịu nổi.
Trần Xuân Độ mở cửa sổ thông gió, một lúc sau mùi máu tanh đã đỡ nồng hơn, lúc này Lê Kim Huyên mới ổn định hơn chút.
“Ngón tay này là ngón tay của phụ nữ, Lê Thần Vũ cao ngạo, có lẽ thật sự là của Lê Hiền Thục, cũng là bà ta đáng đời.” Trần Xuân Độ phân tích.
“Lê Thần Vũ muốn làm gì đây!” Lê Kim Huyên lạnh lùng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!