Lê Kim Huyên mặt ngưng trọng, mở to mắt: “Chỉ dựa vào anh?”
“Sao anh lại không được chứ?” Trần Xuân Độ hỏi ngược lại.
Cô lắc đầu, cười nói: “Tôi biết anh có lòng tốt, vì tốt cho tôi, nhưng anh vẫn nên tỉnh lại đi, nước nhà họ Lê rất sâu, không đơn giản như anh nghĩ…”
“Tin anh, anh có thể để em có vị trí thuộc về mình ở nhà họ Lê, không bị người khác trào phúng nữa.” Trần Xuân Độ khẽ trầm mặt.
Nói xong, Trần Xuân Độ bước khỏi tòa nhà, bất kể Lê Kim Huyên kêu anh thế nào, cũng không dừng lại.
“Không biết trời cao đất dày!” Lê Kim Huyên chăm chú nhìn Trần Xuân Độ, trong lòng dâng lên lửa giận, tên này vĩnh viễn đều tự cho mình là đúng như vậy!
Lê Kim Huyên lúc này cũng nổi giận, cô cũng muốn xem xem, Trần Xuân Độ đến lúc đó không trị khỏi, dưới sự công kích của nhiều người nhà họ Lê như vậy, anh làm sao giải thích!
…
Thành phố Hỗ Hải, trong căn phòng ngủ cổ kính, một ông lão đang nằm trên giường lớn được chế tác từ trầm hương ngàn năm.
Mỗi một đồ vật trong căn phòng ngủ này đều vô cùng trân quý, nếu lọt ra thị trường chợ đen, tuyệt đối có thể bán ra mức giá trên trời khiến người ta kinh ngạc!
Mà ông lão đó, tấm giường trầm hương ngàn năm dưới người càng là vô giá, biết bao nhà giàu thèm nhỏ dãi trầm hương ngàn năm, trầm hương ngàn năm…dù có quyền có tiền…cũng khó có được.
Những thứ này đủ chứng minh thân phận của ông lão, tuyệt đối không đơn giản.
Đôi nam nữ già trẻ đứng trước giường, sắc mặt bi thương thở dài, họ đều mặc quần áo lịch sự, nhìn ông lão đeo truyền dịch, trong lòng ngày càng tuyệt vọng.
Cạnh giường ông lão còn có vài chuyên gia bác sĩ mặc áo khoác trắng, đang bàn bạc xem làm sao để kéo dài sinh mệnh cho ông, để ông tiếp tục kiên trì.
Lê Hồng đi tới trước giường, nhìn ông lão, khẽ nói: “Anh, em lại dẫn một người tới khám cho anh.”
“Chú Lê, bao nhiêu chuyên gia bác sĩ từng khám cho ba con rồi, đều nói đây là chứng bệnh kỳ lạ, chưa từng gặp qua, không cứu được…” Một người đàn ông trung niên mặc tây trang đau khổ nói.
“Anh cả đời hành thiện, cứu tế vô số, chú không thể để anh ấy đi như vậy.” Lê Hồng lắc đầu, nghiêng đầu nhìn sang đám người, nói: “Cậu tới khám thử đi.”
Đám người lập tức tản ra, một bóng dáng bước ra, người này không phải ai khác, chính là Trần Xuân Độ!
Thoáng chốc, vô số ánh mắt trong phòng ngủ rơi trên người Trần Xuân Độ đều trở nên kinh ngạc, làn da Trần Xuân Độ đen đúa, dáng vẻ lưu manh du côn, nào có phong phạm cao nhân.
Trần Xuân Độ rõ ràng giống như tên nhà quê làm nông.
Người trung niên đó liếc nhìn Trần Xuân Độ, khẽ sững sờ, lập tức nói với Lê Hồng: “Chú Lê, người này chính là đại sư chú tìm tới?”
“Một người bạn của chú, cậu ta nói mình biết chút y thuật, chú liền kêu cậu ta tới xem xem.” Lê Hồng nói.
Phòng ngủ náo động! Không ít người sắc mặt hoài nghi, không ai tin, Trần Xuân Độ…tuổi còn trẻ, lại biết y thuật?
“Chú Lê, chú không phải đang đùa con chứ, tất cả chuyên gia ở Yến Kinh con đều mời hết rồi, đều không có kết quả, ngay cả tiểu Hoa Đà của thành phố Hỗ Hải, chúng con cũng mời tới, ông ta nói, loại bệnh này ngay cả ông ta cũng bó tay…trừ phi sư phụ ông ta còn sống, có lẽ còn có cách…” Người đàn ông trung niên khinh thường liếc nhìn Trần Xuân Độ, thở dài một tiếng.
“Anh Trần, anh không phải nói anh biết y thuật sao, bệnh nhân ngay trước mặt, anh chẩn đoán đi.” Bỗng nhiên, Lê Thần Vũ mở miệng, đôi mắt thâm thúy sâu thẳm.
Trần Xuân Độ gật đầu, liếc nhìn ông lão, nói: “Sắc mặt ông lão hồng hào, nhìn quả thực rất bình thường…”
“Đây không phải phí lời sao!” Người đàn ông trung niên tức giận nói: “Trước đó ba tôi còn khỏe mạnh, bỗng một ngày phun ngụm máu tươi, liền ngất xỉu không tỉnh lại, chuyện rõ ràng như vậy, còn cần cậu nói!”
“Cậu rốt cuộc có biết y hay không, cậu không phải nói cậu biết sao, vậy cậu nói đây là bệnh gì?” Cô cả cười lạnh một tiếng.
“Đúng vậy, ở nhà thì luôn miệng nổ mình biết thế lọ thế chai, bây giờ tới đây lại không nói ra được chữ nào…”
Cô hai tiếp lời sắc bén mở miệng, lập tức khiến biểu cảm mọi người trong phòng ngủ thay đổi, ánh mắt nhìn sang Trần Xuân Độ cũng thêm vài phần trào phúng khinh thường.
“Ông, buổi chiều con và Trần Xuân Độ còn phải họp, nếu không chúng con quay về trước…” Lê Kim Huyên nhìn Trần Xuân Độ, lộ ra chút lo lắng.
“Về cái gì, cậu ta không phải rất phách lối sao, vậy thì để chúng ta xem xem, y thuật của cậu ta lợi hại bao nhiêu.” Cô cả cười bỡn cợt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, thần sắc oán độc.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!