CHƯƠNG 630
Lê Kim Huyên ngồi ở bên cạnh Tô Loan Loan, vẻ mặt có mấy phần không hài lòng, cô nhìn về phía Tô Loan Loan đang có vẻ mặt nghiêm túc nặng nề, hỏi: “Tô Loan Loan, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại muốn chúng ta vội vã rời đi như vậy, chúng ta còn chưa cầm hành lý đâu…”
“Tổng giám đốc Lê, cô nghe tôi đi, chờ lát nữa cô sẽ biết, nơi đó cực kỳ nguy hiểm.” Tô Loan Loan nói.
Sắc mặt Lê Kim Huyên đầy nghi hoặc: “Không phải cô đã giải quyết hết sát thủ bên kia rồi sao, nào còn có nguy hiểm.”
Tô Loan Loan nghẹn lời, tất nhiên cô ta không tiện nói với Lê Kim Huyên rằng cô ta cũng không biết rốt cuộc vì sao vẫn còn nguy hiểm, nhưng cô ta không dám nghi ngờ lời nói của Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ để cô ta mang Lê Kim Huyên rời khỏi nơi đó, tất nhiên có nguyên nhân.
“Tổng giám đốc Lê, bây giờ tôi cũng không tiện nói với cô.” Tô Loan Loan ấp úng một lúc lâu mới nói ra một câu như vậy.
Lông mày Lê Kim Huyên nhíu sâu hơn, dáng vẻ này của Tô Loan Loan càng khiến cô hoài nghi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại khiến Tô Loan Loan ấp a ấp úng như vậy.
“Quay lại, về khách sạn.” Đột nhiên, Lê Kim Huyên ra lệnh.
Tô Loan Loan sững sờ, nhìn về phía khách sạn, cô ta hơi bất ngờ, hoàn toàn không ngờ Lê Kim Huyên lại đột nhiên đưa ra mệnh lệnh này.
Lúc này Lê Kim Huyên ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế, hai tay khoanh trước ngực, khẽ nói: “Nếu cô đã không chịu nói, vậy dứt khoát trở về, để chúng ta tận mắt nhìn xem nguy hiểm là cái gì, chẳng phải như vậy là được rồi sao?”
“Tổng giám đốc Lê…” Tô Loan Loan há miệng muốn nói, đúng lúc này, bỗng nhiên, phía sau xe Tô Loan Loan điều khiển vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc!
“Rầm rầm rầm!”
Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan ngồi ở trong xe, đã cách khách sạn một đoạn đường rất xa, nhưng vẫn cảm nhận được một cơn gió nóng từ phía sau rít gào thổi đến, cơn gió nóng hổi sượt qua khuôn mặt Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan, vô cùng nóng bỏng!
“Xảy ra chuyện gì?” Sắc mặt Lê Kim Huyên nghiêm lại, mà trong lòng Tô Loan Loan đã bắt đầu lo lắng, vội vàng nhìn về phía kính chiếu hậu bên cạnh xe, đáy lòng lập tức trở nên nặng nề!
“Không tốt, mau đi!” Tô Loan Loan thét lớn, lập tức đạp chân ga, động cơ xe con điên cuồng gào thét, tăng thêm công suất phi nhanh về nơi xa!
“Rốt cuộc sao vậy! Đây chính là nguy hiểm cô nói?” Mái tóc dài của Lê Kim Huyên hơi rối, lớn tiếng hỏi.
Tô Loan Loan cau mày, thỉnh thoảng lại nhìn về phía kính chiếu hậu, đôi mắt cô ta ngưng lại, cô ta vừa nhìn vào trong kính chiếu hậu đã thấy, khách sạn phía xa xa, lửa cháy ngút trời!
Mà trên không trung của khách sạn đang có một chiếc máy bay trực thăng không ngừng lượn quanh! Phóng ra tên lửa, ánh lửa chập chờn gào thét phóng về phía khách sạn, muốn nổ khách sạn thành một đống đổ nát chìm trong biển lửa!
Trái tim Tô Loan Loan lập tức treo lên tận cổ họng, bởi vì khi cô ta về phòng tìm Lê Kim Huyên, rõ ràng cũng nhìn thấy Trần Xuân Độ đi vào bên trong khách sạn.
Rốt cuộc anh muốn làm gì, vì sao không rời đi cùng mình?
Trong lòng Tô Loan Loan xuất hiện một suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi vẫn không ra, rõ ràng Trần Xuân Độ đã đánh lui hai người kia, vì sao không rời đi cùng mình, trái lại muốn đi vào khách sạn, chờ tất cả những gì sắp đến!
Uỳnh!
Lại một đợt sóng nhiệt nóng rực từ nơi xa cuồn cuộn ập đến, thổi bay mái tóc dài của Lê Kim Huyên, khiến hai người Trương Bảo Thành phía sau càng thêm thấp thỏm không yên, ngồi ở hàng ghế sau, run lẩy bẩy.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì…” Lê Kim Huyên còn chưa nói hết lời đã bị luồng sóng nhiệt thổi đến làm cho thay đổi sắc mặt!
Lê Kim Huyên quay đầu, chỉ vừa liếc nhìn đã thay đổi sắc mặt, hoàn toàn khiếp sợ!
Khách sạn ở nơi xa xa phía sau bọn họ đã trở thành một biển lửa, ánh lửa ngút trời, vô số cột khói đen đậm đặc cuồn cuộn bay lên, cảnh tượng này khiến Lê Kim Huyên hoàn toàn khiếp sợ!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!