CHƯƠNG 628
Có thế nào thì cô ta cũng không ngờ, sự tồn tại khủng khiếp này lại ở bên cạnh mình lâu như vậy, thế mà cô ta lại không nhận ra.
Thậm chí khi vừa mới quen biết, cô ta còn chế giễu, biết bao lần vắt óc suy nghĩ muốn điều tra thân phận của Trần Xuân Độ.
Bây giờ kết quả thế nào? Tô Loan Loan biết Trần Xuân Độ nhưng vẫn cố gượng cười, thấy mình ngốc quá, không ngờ lại kiểm tra Long Vương, đúng thật là vô lý và nực cười.
Sắc mặt Tô Loan Loan trắng bệch. Mãi đến hôm nay, cô ta mới thực sự nhìn thấy sức mạnh khủng khiếp của Long Vương, chỉ có Trần Xuân Độ mới thoải mái hiện sức mạnh này, cũng đủ khiến cho Tô Loan Loan kinh ngạc, trái tim không kìm được bất giác run rẩy.
Cô ta không thể tưởng tượng được đó là sức mạnh của một người.
Hơi thở của Tô Loan Loan trở nên dồn dập, trong lúc cô ta đang nghĩ sau này làm sao đối diện với Trần Xuân Độ thì chợt có một giọng nói vang lên trước mặt: “Chẳng phải tôi bảo cô chăm sóc Kim Huyên hay sao? Cô ở đây thì Kim Huyên phải làm sao?”
Khi Tô Loan Loan nghe thấy giọng nói quen thuộc đó thì trong lòng bất giác run lên, cả người Tô Loan Loan run bần bật, cô ta chậm rãi ngẩng đầu nhìn Trần Xuân Độ đang cầm con dao găm Long Nha trong tay và nhìn cô ta đầy ẩn ý.
“Tôi…” Tô Loan Loan mở miệng nhưng chợt nhận ra trên người Trần Xuân Độ lúc này có một khi chất vô hình nào đó, khí chất mạnh mẽ ấy khiến cô ta không nói nên lời.
Tô Loan Loan nghẹn lời, nhưng ánh mắt sâu thẳm của Trần Xuân Độ dường như hiểu Tô Loan Loan muốn nói gì, anh lạnh lùng nói: “Tất cả những chuyện vừa xảy ra các người không thấy gì hết, mau dẫn theo Kim Huyên rời khỏi đây càng xa càng tốt, rồi sau đó tìm một khách sạn ở.”
Nói xong, Trần Xuân Độ quay người đi ra ngoài khách sạn.
Tô Loan Loan với vẻ mặt khó hiểu, rõ ràng Trần Xuân Độ đã đuổi Kinh và Hộ đi rồi, sao còn muốn cô ta rời đi?
Tô Loan Loan nhìn Trần Xuân Độ, trong lòng đầy sự nghi ngờ, cô ta dứt khoát lớn giọng hỏi Trần Xuân Độ: “Tại sao?”
“Bởi vì, ở đây… Chẳng bao lâu nữa sẽ bị san bằng thôi.” Trần Xuân Độ điềm tĩnh nói một câu, đợi đến lúc Tô Loan Loan đứng dậy rồi đi tìm Trần Xuân Độ nhưng sớm đã không còn thấy bóng dáng của anh nữa.
Tô Loan Loan kinh ngạc trước những lời nói của Trần Xuân Độ.
Ở đây sắp bị san bằng rồi, câu nói đó có ý gì? Lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì đây?
Nét mặt của Tô Loan Loan rất phức tạp, cô ta phải đấu tranh trong lòng rất lâu mới bình tĩnh lại được, cô ta thở một hơi dài, chậm rãi đứng lên rồi đi vào trong khách sạn.
Cô ta không biết những lời nói vừa nãy của Trần Xuân Độ là có ý gì? Nhưng cô ta không chút nghi ngờ tính xác thực về những lời nói đó của Trần Xuân Độ.
…
Bên ngoài khách sạn, những chiếc xe nối đuôi nhau lao nhanh về cuối đường.
Cho đến khi những chiếc xe này chạy vào sân bay thì mới dừng lại.
“Đại nhân, đến rồi.”
Kinh gật đầu, nói: “Đưa Hộ vào trong xe của tôi.”
Chẳng mấy chốc, với sự hỗ trợ của mấy tay sai, Hộ vật vã chui vào trong không gian xe sang trọng của Kinh.
Kinh dựa vào ghế sau của chiếc sofa da, anh ta thở hổn hển và không ngừng nhíu lông mày, dường như đang cố kìm nén một cơn đau nhói.
“Cánh tay này của anh, gân bắp thịt đều đã bị anh ta cắt đứt rồi, anh ta cố ý muốn hủy hoại anh.” Lúc này, mặc dù Kinh không bị cắt đứt cánh tay như Hộ, nhưng cũng rất là khó chịu và hết sức thê thảm.
“Có lời thì mau nói đi, có rắm thì mau đánh đi.” Hộ liếc nhìn Kinh với giọng nói lạnh lùng, ngay cả tình hình như thế thì Hộ vẫn không cúi đầu chịu thua với Kinh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!