Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Phế Vật

Chương 610

 

“Xẹt!”

 

Ánh kiếm chém mạnh về phía Trần Xuân Độ, nhưng mấy giây sau, sắc mặt mỗi người nhất thời cứng đờ, kinh ngạc.

 

Trần Xuân Độ vẫn đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích, mấy ánh kiếm đó gần như chém sát người anh, nhưng không chém trúng anh.

 

“Chuyện này sao có thể?” Trong lòng vô số sát thủ có mặt tại đây đều nổi lên sóng lớn, trán của sát thủ đeo mặt nạ đỏ, khác với mấy người khác đều đeo mặt nạ đen ở trong đó, đã lấm tấm mồ hôi lạnh.

 

Sát thủ mặt nạ đỏ nhìn Trần Xuân Độ, ánh mắt đã hiện lên tia hoảng sợ.

 

“Chẳng lẽ… anh ta đã nhìn thấu rồi?” Sát thủ mặt nạ đỏ lẩm bẩm, nếu chuyện này là thật thì người trước mặt anh có còn là người nữa không?

 

Ngay cả chiêu này cũng có thể nhìn thấu, chẳng lẽ anh ta là quái vật ư?

 

“Mấy người biểu diễn xong chưa?”

 

Mắt thấy điếu thuốc sắp cháy hết, Trần Xuân Độ bóp tắt đầu thuốc, ánh mắt thoáng qua tia thâm thúy, liếc nhìn mấy sát thủ này: “Quay về bảo ông chủ các cậu ra mặt đi, các cậu chưa xứng làm đối thủ của tôi đâu.”

 

Trần Xuân Độ từ tốn nói, giọng điệu rất nghiêm túc, không giống như đang nói đùa, nhưng lại khiến sắc mặt mấy sát thủ nhất thời khó coi.

 

Câu nói của Trần Xuân Độ như một cái tát, tát mạnh vào mặt mấy sát thủ này, đây là sự sỉ nhục trắng trợn.

 

Bọn họ là sát thủ chuyên nghiệp, không biết đã uống máu tươi của bao nhiêu người dưới lưỡi kiếm rồi, bao nhiêu thế lực nghe tiếng đã sợ mất mật với họ, bọn họ xem mạng người như cỏ rác, thế mà giờ lại có một người đàn ông lạnh lùng chế giễu trước mặt họ, nói họ hoàn toàn không xứng làm đối thủ của anh ta.

 

Đây hoàn toàn là lời sỉ nhục vào tôn nghiêm làm sát thủ của họ, sao họ có thể nhẫn nhịn chứ?

 

“Đúng là điếc không sợ súng, Tổ Trận!” Sắc mặt của sát thủ mặt nạ đỏ cực kỳ thâm trầm, bỗng quát lạnh một tiếng, mấy sát thủ phía sau anh ta bỗng giậm chân, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Trần Xuân Độ.

 

“Giết!”

 

Từng ánh kiếm tuôn ra, Trần Xuân Độ vẫn không biến sắc, nhẹ nhàng né tránh những ánh kiếm với uy lực đáng sợ đó.

 

Sát thủ mặt nạ đỏ thấy Trần Xuân Độ di chuyển nhanh như chớp thì trong lòng run rẩy kịch liệt. Dù là anh cũng cảm thấy kinh ngạc trước tốc độ này.

 

Thảo nào anh ta có tư cách hống hách…

 

Nhưng… sát thủ mặt nạ đỏ bỗng cười khẩy, đắc ý quát lạnh về phía Trần Xuân Độ: “Anh tưởng như vậy là kết thúc ư? Anh đã sớm trúng kế rồi, chúng tôi đã sớm bày trận giết anh rồi!”

 

Trần Xuân Độ nhất thời nghiêm mặt, sát thủ mặt nạ cười lớn quát: “Anh tưởng chúng tôi nhiều người như vậy là ăn chay à? Chúng tôi có trận pháp riêng để đối phó với hạng người điếc không sợ súng như anh.”

 

Dứt lời, sắc mặt sát thủ mặt nạ đỏ nhất thời lạnh lẽo, quát lớn: “Kết trận, giết!”

 

“Xẹt xẹt xẹt!”

 

Từng ánh kiếm chém xuống từ nhiều phương hướng với những góc độ khác nhau, hầu như không để lại một góc chết nào, mỗi góc độ đều vô cùng quỷ dị, hoàn toàn không thể né tránh.

 

Mắt Trần Xuân Độ bỗng thu nhỏ lại, dù là anh cũng hơi tê da đầu với trận pháp này, vì nó hoàn toàn không đơn giản.

 

Trần Xuân Độ hơi nghiêm mặt, cuối cùng cũng nghiêm túc hơn, đối mặt với giây phút này, chắc chắn sẽ là kết cục tổn hại.

 

Lúc sát thủ mặt nạ đỏ nhìn thấy ánh kiếm bao vây chém về phía Trần Xuân Độ, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cười lớn với anh, vẻ mặt vô cùng mỉa mai.

 

“Hiếm ai có thể phá vỡ trận này, anh chết dưới nó cũng không có gì uất ức.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!