Chương 607
Đột nhiên, một quả bom khói rơi trên mặt đất, khói trắng nồng nặc nhanh chóng bao trùm toàn bộ căn phòng Vip.
Trần Xuân Độ nhìn quả bom khói này, khóe miệng hơi nhếch lên.
Đột nhiên, một luồng sáng trắng chói lọi cắt qua khoảng không chém về phía Trần Xuân Độ.
Trong đó có một bóng người cầm thanh kiếm dài chém về phía Trần Xuân Độ, ánh kiếm sắc bén chia bàn rượu bên cạnh Trần Xuân Độ thành hai trong nháy mắt.
“Ầm!”
Ngay khi ánh kiếm của bóng dáng đó sắp chém trúng Trần Xuân Độ thì Trần Xuân Độ hơi lắc người rồi đột nhiên biến mất tại chỗ.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, sau lưng bóng người kia liền truyền đến một luồng sức mạnh khổng lồ, đánh bay gã ta.
Một tiếng vang cực lớn, bóng người kia bay ngược ra ngoài, đập mạnh vào bức tường phòng Vip của khách sạn, tạo thành một cái hố hình người sâu hoắm!
Trong mắt Trần Xuân Độ lóe lên tia khinh thường, từ từ thu chân lại… “Chết!”
Sau khi một đám người đứng vững trong phòng Vip thì nhanh chóng khóa chặt vị trí của Trần Xuân Độ, sát ý ngợp trời, càn quét khắp gian phòng!
“Giết!”
Từng ánh kiếm cắt ngang khoảng không, dồn dập chém về phía Trần Xuân Độ, khí thế như thác lũ.
Trần Xuân Độ liếc mắt nhìn, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, ngay lúc ánh kiếm sắc bén kinh người sắp đánh tới người Trần Xuân Độ, đột nhiên anh khẽ nhích chân, nghiêng người, từng ánh kiếm đều lướt qua người anh.
“Sao có thể có chuyện đó?”
Những bóng người mặc áo đen kia nhìn thấy Trần Xuân Độ vẫn bình yên đứng tại chỗ, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên tột độ.
Trần Xuân Độ đứng ở nơi đó, cơ thể dường như không nhúc nhích. Nhưng những bóng người lần lượt đi vào đều thấy rõ, đối mặt với sự giết chóc của rất nhiều người cùng vô số đòn tấn công dữ dội và dồn dập ấy thế mà Trần Xuân Độ chỉ cần khẽ nhúc nhích thì có thể tránh thoát dễ dàng!
“Chết!”
Một người trong đó dẫn đầu hành động. Gã ta cầm thanh kiếm dài, ánh kiếm lóe lên, đâm thẳng về phía Trần Xuân Độ.
Vẻ mặt của Trần Xuân Độ rất bình tĩnh, gương mặt như được phủ một lớp sương mỏng, khiến cả người anh phảng phất như ngập tràn sự nguy hiểm.
Bóng Trần Xuân Độ chợt lóe lên, tránh khỏi vết đâm sắc bén kia, sau đó anh bỗng nắm tay lại.
“Tách, tách, tách…”
Trần Xuân Độ vừa siết chặt nắm đấm, một loạt tiếng tách tách giòn giã vang lên. Trong cơ thể anh vang lên tiếng kêu như đậu rán, sau đó một cánh tay to bỗng nổi đầy gân xanh, giống như một đám rắn lục bám lên trên.
Nếu người bình thường thấy được cảnh tượng này chắc chắn sẽ kinh ngạc tột độ. Đây mà là cánh tay của con người sao? Của thú dữ thì đúng hơn.
“Đánh!”
Trần Xuân Độ quát lớn, ra đòn nhanh như chớp!
“Ầm!”
Cú đấm của Trần Xuân Độ trúng ngay lồng ngực của người kia, chớp mắt người kia bay ngược ra ngoài như một quả đạn pháo! Từ cửa sổ khách sạn bay ngược ra, kèm theo một tiếng hét, bóng người kia mềm oặt ngã thẳng xuống đất.
“Chịu chết đi!”
Một người trong đám sát thủ ngã xuống, đột nhiên khơi dậy sát khí điên cuồng của những người khác, từng thanh kiếm dài đan xen vào nhau, chặn hết đường lui của Trần Xuân Độ!
Đây là một đêm kinh hoàng, khách sạn này đã định sẵn phải được rửa sạch bằng máu tươi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!