Chương 596
Trần Xuân Độ dửng dưng đáp lại: “Kim Huyên, anh chỉ vì lo cho sự an toàn của em thôi. Trước đó em cũng thấy đấy, một sát thủ rất đáng sợ đang ẩn náu ở đây.”
Khi nói, vẻ mặt của Trần Xuân Độ cũng nặng nề hơn, khiến cho Lê Kim Huyên tin hơn một chút.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hơi cứng lại, nháy mắt giọng điệu cũng không còn cứng rắn như vậy nữa, còn hỏi lại bằng giọng giễu cợt nhàn nhạt: “Vậy cũng không cần anh phải lo, anh có thể bảo vệ sự an toàn cho tôi sao?”
Trần Xuân Độ hơi sững sờ, ngay sau đó ánh mắt lóe lên vẻ bất đắc dĩ. Cho dù Lê Kim Huyên đã chứng kiến tất cả những chuyện vừa xảy ra, cô cũng sẽ không chọn tin tưởng anh.
Lê Kim Huyên thấy Trần Xuân Độ dừng bước, lúc này mới xoay người, tiếp tục đạp giày cao gót đi xa dần. Đúng lúc này, bên người Trần Xuân Độ vang lên giọng nói của Tô Loan Loan: “Anh lừa gạt cô ấy như vậy, khiến cô ấy cảm thấy mình như một thằng hề, bất cứ cô gái nào cũng sẽ tức giận.”
Trần Xuân Độ nghiêng đầu, nhìn Tô Loan Loan đang nhìn bóng lưng của Lê Kim Huyên, thật lòng nói với anh.
Trần Xuân Độ hơi sững sờ, nhất thời cảm thấy hơi xấu hổ. Trước đây khi anh ở nước ngoài, dẫu gì cũng có một thời gian phong lưu, kết quả bây giờ lại bị Tô Loan Loan trước mặt dạy dỗ đạo lý cơ bản.
Trần Xuân Độ nhìn về phía Tô Loan Loan, chân mày cau lại, nói: “Chẳng lẽ tôi phải nói sự thật cho cô ấy biết?”
Tô Loan Loan lắc đầu: “Nếu là anh, bị lừa lâu như vậy, anh sẽ có phản ứng như thế nào?”
Nói xong, Tô Loan Loan bước nhanh đuổi theo Lê Kim Huyên, bỏ lại Trần Xuân Độ một mình rơi vào trầm tư.
Sau khi ra khỏi hội trường, Lê Kim Huyên tới khu cược đá cấp thấp của đại hội đổ thạch. Bởi vì liên quan đến bên phòng Chung Cực Tam Đao, nên dường như phần lớn mọi người đều sang bên đó, khiến khu đổ thạch cấp thấp trống trải, vắng vẻ lạ thường.
Lê Kim Huyên ôm một bụng lửa giận, đi đã rất xa rồi, khi tới cửa mới giật mình tỉnh táo lại. Cô hoang mang nhìn bốn phía, thấy Tô Loan Loan đang bước nhanh đuổi theo, đôi mắt chứa đầy vẻ nghi ngờ.
“Tổng giám đốc Lê, cô đã đi một mình gần nửa tiếng rồi.” Tô Loan Loan đi tới bên cạnh Lê Kim Huyên, nhẹ giọng nói.
“Tôi biết rồi, chúng ta trở về thôi.” Lê Kim Huyên vuốt lại mái tóc dài hơi rối của mình, nhẹ giọng nói.
“Vâng.” Tô Loan Loan vừa gật đầu đồng ý, bỗng nhiên cô ta nhìn chằm chằm một điểm ở phía xa, ánh mắt trở nên sắc bén.
“Sao vậy?” Lê Kim Huyên hơi nhíu mày. Với hiểu biết của cô về Tô Loan Loan, cô ấy có phản ứng này vậy là sắp xảy ra chuyện không hay rồi.
Tô Loan Loan không nói gì, ánh mắt vẫn chỉ nhìn chằm chằm phía xa. Khi Lê Kim Huyên nói chuyện với Tô Loan Loan vẫn nhìn về phía xa, lại thấy phía đó có một chiếc xe đang đi tới, cuối cùng dừng lại trước mặt hai người.
Lê Kim Huyên nhìn chiếc xe sang trọng này, hơi nhíu mày, bởi vì chiếc xe này rất quen mắt.
“Trùng hợp quá!” Ngay khi Lê Kim Huyên không hiểu chuyện gì, phía sau cô bỗng vang lên một giọng nói bình tĩnh.
Lê Kim Huyên thấy trái tim run lên, cô quá quen giọng nói thâm sâu này.
Nữ thần tổng giám đốc chậm rãi xoay người, thấy Lê Thần Vũ được đám vệ sĩ vây quanh, thong thả đi tới.
Lê Thần Vũ sắc mặt bình tĩnh trầm ổn, vẫn giống thường ngày, tựa như là hai người với con người u ám khó lường trước kia.
Lê Thần Vũ nhìn về phía Lê Kim Huyên, giơ tay lên, chậm rãi vỗ tay, hờ hững nói: “Chúc mừng cô, Kim Huyên, có thể thu nhận được một đại tướng như Trương Bảo Thành.”
Giọng Lê Thần Vũ bình tĩnh như nước, không kèm theo chút cảm xúc nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!