Chương 561
Đột nhiên, Lê Kim Huyên như cảm nhận được điều gì đó, cô quay đầu lại thì nhìn thấy Lê Thần Vũ.
Cách xa đó, trong khu VIP, Lê Thần Vũ đang cầm một chiếc ly, rượu vang đỏ dao động trong chiếc ly thủy tinh trong suốt, chiếu ra những tia sáng màu đỏ không ngừng nhấp nhô.
Mà Lê Thần Vũ lại đang nhìn về phía Lê Kim Huyên, hai cặp mắt chạm vào nhau, tuy cách rất xa, nhưng Lê Kim Huyên vẫn có thể cảm nhận rõ được sự nghiền ngẫm sâu xa từ phía Lê Thần Vũ.
Lê Kim Huyên run rẩy trong lòng, vào giây phút đó, cô đã hiểu được ánh mắt của Lê Thần Vũ, ánh mắt chế giễu đó, lúc này cô mới hiểu ra, tại sao trước đó Lê Thần Vũ cho người đi tìm Ngọc Thành Vọng.
Đây, là cái bẫy mà Lê Thần Vũ đã dốc lòng thiết kế! Ngọc Thành Vọng và Song Tử Thần liên thủ với nhau, Trương Bảo Thành hoàn toàn không có cơ hội để vào vòng trong!
Cơ thể tổng giám đốc nữ thần run rẩy, như rơi xuống một hang động băng, Lê Thần Vũ ra tay quá tàn độc, anh ta quả thực là một con quỷ mang vẻ bề ngoài giả tạo!
“Bỏ đi.” Không biết đã bao lâu trôi qua, Lê Kim Huyên nặng nề thở dài một hơi, sắc mặt mệt mỏi hơn rất nhiều.
“Sau khi đại hội đổ thạch kết thúc, lập tức trở về thành phố T, chắc chắn anh ta sẽ không ta cho chúng ta đâu.” Lúc này Lê Kim Huyên đã hoàn toàn hiểu rõ, Lê Thần Vũ đang muốn chơi đùa với bọn họ từng chút một cho đến khi chết mới thôi.
“Được.” Tô Loan Loan gật đầu.
Thời gian trôi đi rất nhanh, thấy Trương Bảo Thành đứng bất động trước bàn, dáng vẻ như tro tàn, trên khán đài, càng lúc càng có nhiều những tiếng dị nghị khác nhau.
“Mẹ ơi, tốt xấu gì cũng là hội trưởng, là một nhân vật của công chúng, chẳng lẽ cứ thật sự đợi chết như vậy sao?”
“Trương Bảo Thành, ông là hội trưởng hiệp hội đổ thạch đó, Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng có nhằm vào ông như thế nào đi nữa, tôi cũng không tin là ông đã hết cách!”
“Vòng một có kì tích xuất hiện, hội trưởng Trương có thể vào vòng trong, nhưng vòng hai chắc sẽ không nữa đâu, ông ấy đã từ bỏ rồi.”
“Tôi thấy hội trưởng đại hội đổ thạch nên đổi người rồi, để một người như vậy đảm nhận vị trí hội trưởng, chẳng trách đổ thạch càng lúc tệ đi!”
Trên khán đài, mọi người dần dần trở nên giận dữ, bắt đầu mắng chửi không chút cố kị.
Mà giám khảo Chu ngồi ở ghế giám khảo cùng với những giám khảo khác từng có mâu thuẫn với Trương Bảo Thành lần lượt nhìn nhau cười, lúc nhìn thấy dáng vẻ như gặp quỷ của Trương Bảo Thành, cuối cùng họ cũng đạt được mục đích của mình.
“Thời gian đã sắp hết rồi, bất kể là ai cũng không cứu nổi ông ta nữa rồi, cho dù Chúa có ở đây cũng hết cách cứu vãn.” Một vị giám khảo trong đó nhìn Trần Xuân Độ, đột nhiên nói.
Vị giám khảo kia nói xong, giám khảo Chu cố ý nhìn sang Trần Xuân Độ, chế giễu nói: “Nhóc, không phải cậu vẫn luôn giúp ông ta sao? Sao lại không ra tay nữa rồi?”
Đối với sự khiêu khích của mấy giám khảo này, Trần Xuân Độ không nói lời nào, chỉ hờ hững nhìn bọn họ rồi tiếp tục xem cuộc thi đấu.
“Nếu cậu ta không sợ bị dư luận chỉ trích, nghi ngờ về tính công bằng thì cậu ta có thể ra tay, chỉ có điều nếu như vậy, e là vị trí hội trưởng của Trương Bảo Thành sẽ khó mà giữ nổi.” Một vị giám khảo khác lạnh lùng hờ hững nói.
“Đã hết thời gian.” Một vị giám khảo trong số đó nói.
“Ting.” Tiếng đồng hồ vang lên, âm thanh to vang truyền vào tai mỗi người, lúc này mới khiến Trương Bảo Thành lòng như tro tàn cảm thấy run rẩy, ông ta chợt ngẩng đầu lên, lấy lại sự tỉnh táo.
Trong cả quá trình thi, Trương Bảo Thành bị Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng nhằm vào, không ai muốn trao đổi nguyên thạch với ông ta, ông ta chỉ cắt bốn nhát cắt rồi ngơ ra tại chỗ.
Ông ta đã bắt đầu hối hận rồi, sao ông ta lại nhận lời Lê Kim Huyên mà tham gia Chung Cực Tam Đao chứ.
Ông ta càng không ngờ đến, giám khảo của Chung Cực Tam Đao lần này lại toàn là kẻ địch của mình, thêm cả sự xuất hiện của Song Tử Thần, mọi thứ vượt xa khỏi dự liệu của ông ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!