Chương 547
Trên khán đài vô số người nhìn nhau, hiếm ai có thể hiểu rõ hàm ý trong câu nói lúc nãy của MC.
Chứng kiến cảnh tượng này, mặt Trần Xuân Độ đen như đít nồi, trong lòng vô cùng lúng túng, gần như muốn phát điên.
Giờ anh hận không thể bắt Tất Viễn tới đây, hung hăng đánh một trận, anh chỉ muốn tới đây làm giám khảo, chứ không bảo ông ta phô trương thanh thế của mình.
Trần Xuân Độ nhất thời hạ quyết tâm, đợi đại hội đổ thạch kết thúc, chắc chắn anh sẽ không bỏ qua cho Tất Viễn.
“Hừ, tôi nói rồi mà, bắt chúng ta đợi lâu như vậy, hóa ra chỉ là giám khảo đi cửa sau không ai biết đến.” Sắc mặt ông lão lúc trước càng đắc ý hống hách, nhìn Trần Xuân Độ mỉa mai cười nhạo: “Tất Viễn cho cậu đi cửa sau như vậy, mà không nói cho cậu biết tại sao mấy lão già chúng tôi có thể ngồi vào vị trí này, chúng tôi không nói mình đứng đầu giới đổ thạch, nhưng cũng là người có quyền uy, còn cậu? Cậu đã đút cho Tất Viễn và mấy vị phó hội trưởng kia bao nhiêu tiền, để họ thêm chỗ ngồi cho cậu?”
Lời nói của ông lão cực kỳ khó nghe, khiến ánh mắt Trần Xuân Độ hơi lạnh lẽo.
Nhưng Trần Xuân Độ nhanh chóng dời mắt, nhìn chằm chằm Lê Kim Huyên trên khán đài, nắm đấm đang siết chặt cũng dần thả lỏng, sắc mặt lại trở nên bình tĩnh.
Mấy giám khảo chuyên gia kia thấy Trần Xuân Độ không đáp lại thì cười khẩy chế giễu, chẳng thèm để tâm đến anh nữa, dứt khoát nhìn MC trên sân thi đấu, rồi ra dấu tay.
MC ngầm hiểu, vội cầm micro nói: “Vậy thì mời tuyển thủ dự thi của chúng ta lên sân khấu.”
Từng bóng người lần lượt tiến vào khu thi đấu, Lê Kim Huyên nhanh chóng tìm ra bóng dáng Trương Bảo Thành ở trong đó, cô lặng lẽ siết chặt nắm đấm, thầm cổ vũ cho ông.
Mười mấy người tiến vào sân bãi rộng một nghìn mét vuông, mỗi người cách nhau cả trăm mét, hoàn toàn phòng ngừa hiện tượng gian lận, cũng để khán giả trên khán đài có thể nhìn thấy hành động của họ từ mọi góc độ.
Kiểu phô trương sắp xếp đơn giản như văn hóa đổ thạch này đã tiếp nối truyền thống hơn nghìn năm rồi, đến giờ được đại hội đổ thạch kế thừa một cách nguyên vẹn.
Trên khán đài Tô Loan Loan bỗng nhíu mày, chỉ về một phía, rồi nói với Lê Kim Huyên: “Cô nhìn bên kia xem.”
Lê Kim Huyên nhìn về phía mà Lê Kim Huyên đang chỉ tay, chỉ thấy Ngọc Thành Vọng đang đứng trước mặt Trương Bảo Thành.
Lê Kim Huyên nhìn thấy cảnh tượng này thì tim nhất thời đập mạnh, bật thốt: “Thôi xong rồi.”
“Ừm.” Giờ cho dù là Tô Loan Loan cũng nhận ra điều khác thường.
Ở trung tâm sân thi đấu của Chung Cực Tam Đao, Trương Bảo Thành vốn đang đứng trước bàn của mình, thì một bóng người bỗng xuất hiện trước mặt ông, rồi giọng nói lạnh lẽo truyền vào tai ông: “Từ khi nào hội trưởng Trương lại trở thành đồng lõa của người khác?”
Trương Bảo Thành ngẩng đầu, thấy Ngọc Thành Vọng đang đứng trước mặt mình.
Tất nhiên Trương Bảo Thành nhận ra Ngọc Thành Vọng, nên chắp tay nói: “Gia chủ Ngọc, có lẽ giữa chúng ta đã có hiểu lầm gì rồi…”
Trương Bảo Thành chưa kịp nói hết, đã bị Ngọc Thành Vọng thô lỗ cắt ngang: “Hiểu lầm? Giữa chúng ta có thể có hiểu lầm gì?
Là hội trưởng Hiệp hội đổ thạch nước C, vậy mà ông lại ngấm ngầm nối giáo cho giặc.”
Ngọc Thành Vọng lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Bảo Thành: “Mấy người phải chịu trách nhiệm về cái chết của con trai tôi.”
Trương Bảo Thành hơi sửng sốt, rồi trầm giọng ngay: “Gia chủ Ngọc, đến giờ cái chết của Ngọc Vinh Hiên vẫn là điều bí ẩn, trước đó tôi đã liên lạc với cảnh sát Yên Kinh rồi, trước mắt vẫn chưa có tung tích liên quan đến hung thủ, ông đừng nghe lời dụ dỗ của người khác…”
Ngọc Thành Vọng cười thâm trầm: “Không có tung tích, con trai tôi chết thế nào, trong lòng người phụ nữ trên khán đài kia là người hiểu rõ nhất, cậu chủ nhà họ Lê đã nói hết cho tôi biết rồi, là tên tiểu bạch kiểm mà cô ta nuôi dưỡng đã giết con trai tôi, giờ ông còn giúp họ che giấu chân tướng sự thật.”
Trương Bảo Thành nhíu mày, rõ ràng Ngọc Thành Vọng đang cố chấp, khiến ông rất đau đầu.
“Gia chủ Ngọc, giữa Lê Thần Vũ và Lê Kim Huyên đang có ân oán, tôi nhất định sẽ giúp ông điều tra rõ về cái chết của con trai ông…”
Trương Bảo Thành chưa kịp nói hết, Ngọc Thành Vọng đã lạnh lùng ngắt lời: “Không cần đâu, có tôi ở đây rồi, mấy người đừng hòng giành được chức quán quân của Chung Cực Tam Đao.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!