Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Phế Vật

Chương 539

 

“Là sao?” Lê Kim Huyên mơ màng, cô càng nghe càng không hiểu câu nói của Trương Bảo Thành.

 

“Bọn họ đã không còn dùng từ người bình thường để hình dung nữa, Ngọc Thành Vọng, Đổ Hiệp và vô số người nổi tiếng trong giới đổ thạch đều thất bại sau khi họ xuất hiện…” Trương Bảo Thành từ tốn nói: “Song Tử Thần không hề già cả, 15 năm trước, bọn họ càn quét toàn bộ giới đổ thạch, chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, bọn họ đã đánh bại tất cả người có tên tuổi trong giới, thậm chí có người còn nghi ngờ bọn họ dùng cách nào đó để gian lận.”

 

Trương Bảo Thành run rẩy nói: “Nhưng sau khi thành danh, Song Tử Thần lại mai danh ẩn tích, không ai có thể xứng là đối thủ của họ, bọn họ không muốn đối đầu với đám kém cỏi nên mai danh ẩn tích nhiều năm, đến Chung Cực Tam Đao lần trước có một người bộc lộ tài năng, mới thu hút sự chú ý của Song Tử Thần, còn buông lời muốn đấu với người đó.”

 

“Người đó là ai?” Lê Kim Huyên tò mò hỏi, Trương Bảo Thành chỉ nói dăm ba câu đã khơi dậy lòng tò mò của cô.

 

“Tôi cũng không biết rõ, Chung Cực Tam Đao lần trước có rất ít thông tin về người đó.” Trương Bảo Thành lắc đầu, nhìn Song Tử Thần, rồi từ tốn nói: “Cô chẳng bao giờ biết giới đổ thạch có bao nhiêu điều khó bề tưởng tượng, không thể hiểu rõ bằng tư duy bình thường đâu.”

 

“Chỉ là mấy yêu ma quỷ quái thôi, ông cứ thần thánh hóa quá rồi đấy.” Trần Xuân Độ luôn im lặng ở bên cạnh bỗng lên tiếng: “Điều khó bề tưởng tượng không chỉ tồn tại trong giới đổ thạch, mà thế giới rộng lớn không thiếu cái lạ, chính ông cũng nói không ai hiểu rõ tại sao hai vị tử thần lại mạnh như vậy, rất có thể trong chuyện này có vấn đề gì đó.”

 

Trương Bảo Thành sửng sốt, rồi khinh bỉ nhìn Trần Xuân Độ ngay: “Cậu thì biết cái gì, đúng là người không biết nên không sợ, Song Tử Thần là thần thoại duy nhất trong giới đổ thạch, đến giờ bọn họ vẫn là ác mộng của Ngọc Thành Vọng, Đổ Hiệp và rất nhiều người khác.”

 

Đối mặt với lời miệt thị trắng trợn của Ngọc Bảo Thành, Trần Xuân Độ chỉ khẽ cười, từ tốn hỏi: “Thần thoại duy nhất, sao tôi nhớ hình như vẫn còn một người nữa…”

 

“Ông có chắc là trong giới đổ thạch chỉ có Song Tử Thần này mới tạo ra thần thoại không?”

 

Giọng nói của Trần Xuân Độ bỗng trở nên sắc bén, ánh mắt cũng bắt đầu nghiêm nghị, giọng điệu tràn đầy áp lực bủa về phía Trương Bảo Thành.

 

Lúc Trần Xuân Độ nói, trên người anh bỗng có một luồng khí thế vô hình phóng thẳng lên trời, cả người cũng thay đổi như lột xác.

 

Trương Bảo Thành khẽ run lên, Trần Xuân Độ bỗng tạo cho ông cảm giác lông tơ khắp người đều dựng lên, trong lòng không ngừng chấn động.

 

Giờ ông chợt xuất hiện ảo giác, hình như người đang đứng trước mặt không phải là Trần Xuân Độ, mà là mãnh thú khiến ông kinh hồn bạt vía.

 

Đúng lúc này, khi Trương Bảo Thành đang toàn thân run rẩy, thì trong đầu chợt hiện ra một bóng dáng khác.

 

Bóng dáng đó chợt hiện ra, có lai lịch tương đương với Song Tử Thần, đồng thời còn thần bí hơn họ… người này vụt qua như sao băng, làm Trương Bảo Thành suýt quên mất.

 

“Anh định làm gì đấy?” Lê Kim Huyên bỗng cảm nhận được điều bất thường, nên lạnh lùng quát.

 

Trần Xuân Độ đang nhìn chằm chằm Trương Bảo Thành, sau khi bị Lê Kim Huyên quát, anh mới thu hồi khí thế ngút trời trên người mình.

 

Trương Bảo Thành cảm nhận được sát khí lạnh lẽo đó đang nhanh chóng rút lui, uy thế ngút trời trên người mình cũng tan biến trong tích tắc.

 

Lúc này ông mới thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi lạnh trên trán, ngay cả ông cũng không nhận ra, lúc nãy mình đã vô thức đổ mồ hôi lạnh khắp người, toàn thân ướt đẫm.

 

Lúc đó cảm giác mà Trần Xuân Độ mang đến cho ông rất đáng sợ, khiến ông cảm thấy như rơi vào hầm băng, đến giờ tim ông vẫn đang đập loạn.

 

Vẻ mặt Trần Xuân Độ bình tĩnh, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Trương Bảo Thành, lạnh nhạt đáp: “Không có gì, anh chỉ giúp hội trưởng Trương nhớ lại một số chuyện thôi.”

 

“Tôi nhớ ra rồi, quả thật không chỉ có Song Tử Thần này, vẫn còn một người cũng đạt được thành tựu như họ.” Dứt lời, Trương Bảo Thành liền hừ lạnh: “Nhưng vậy thì sao chứ, không ai biết thân phận của người đó, hơn nữa Song Tử Thần đã đủ khó chơi rồi, chắc chắn người đó sẽ không xuất hiện ở đây.”

 

“Rốt cuộc anh muốn làm gì, có thôi đi không hả?” Lê Kim Huyên không thể nhịn thêm nữa, hung hăng lườm Trần Xuân Độ, giọng nói đầy lạnh lẽo và giận dữ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!