Chương 521
Long Vương giống như mai danh ẩn tích, cho dù ở nước ngoài, cũng không có nhấc lên sóng gió gì.
Nhưng mà làm sao những tướng sĩ Long quân này có thể không nhớ đến Long Vương!
Nếu không phải Long Vương, làm sao bọn họ có thể đi vào căn cứ Long Ngục, làm sao có thể trở thành một tướng sĩ của Long quân!
Bọn họ đi theo Long Vương, bây giờ lại nghe thấy tin tức của Long Vương, làm sao bọn họ có thể không kích động!
Bạch Hổ quét qua những những tướng sĩ Long quân đang hưng phấn này, một lúc sau, khẽ gật đầu: ‘‘Long Vương rất tốt.’’ ‘‘Ồ!’’ Cửa gian phòng có rất nhiều tướng sĩ Long quân đang chen chúc sôi trào, tin tức này, trong nháy mắt đã truyền đến tất cả tướng sĩ Long quân.
‘‘Vậy chúng ta… Có thể gặp Long Vương một lần không?’’ Lại có một vị tướng sĩ Long quân không nhịn được hỏi, những tướng sĩ Long quân này đã quá lâu không gặp người đàn ông trong truyền thuyết kia, đương nhiên cực kì tưởng nhớ!
Mà Bạch Hổ đột nhiên lắc đầu, hiếm thấy vị kia từ chối tướng sĩ Long quân, nói: ‘‘Thật ra tôi cũng không biết Long Vương đang ở đâu… Nhưng mà tôi có thể nhận được tin tức, Long Vương rất mạnh khỏe, mọi người cứ yên tâm đi.’’ ‘‘Long Vương, đây là vứt bỏ chúng tôi sao?’’ Khi Bạch Hổ nói điều này, lập tức có tướng sĩ Long quân tuyệt vọng mở miệng.
‘‘Long Vương dẫn dắt chúng ta, lãnh đạo Long quân, chinh chiến ở nước ngoài, không biết đã ngăn cản bao nhiêu cuộc bao loạn cùng âm mưu… Ngài ấy chỉ là có chút mệt mỏi, những năm qua, ngài ấy đã vì Long quân, vì nước ngoài, mà trả giá quá nhiều, hi vọng mọi người có thể hiểu được…’’ Bạch Hổ chậm rãi mở miệng, toàn trường bỗng nhiên hoàn toàn yên tĩnh, không khí yên lặng đến đáng sợ.
‘‘Chúng tôi đều hiểu Long Vương, thế nhưng mà chúng ta người người đều trúng Huyết Độc, bây giờ người chúng ta có thể dựa vào không nhiều lắm.’’ Trong đó một vị tướng sĩ trầm mặc nửa ngày nói.
‘‘Long Vương nhất định có biện pháp.’’ Bạch Hổ mắt lộ ra sự kiên định, gọi cuộc điện thoại.
…
Trong một khách sạn ở Yên Kinh Nước C.
Sau khi Trần Xuân Độ cùng Lê Kim Huyên trở lại phòng của Lê Kim Huyên thì nhìn thấy một bóng người lặng lẽ đứng bên cửa sổ, trầm mặc im lặng.
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hơi co lại, trong lòng có chút khó tin.
Thật sự bị Trần Xuân Độ nói trúng, qua mười lăm phút, Tô Loan Loan quả nhiên tỉnh lại.
Lê Kim Huyên quay đầu, nhìn thoáng qua Trần Xuân Độ đang thờ ơ lạnh nhạt, ánh mắt phức tạp.
‘‘Tô Loan Loan.’’ Lê Kim Huyên nhìn bóng lưng của Tô Loan Loan, gọi một tiếng, bước nhanh tới.
‘‘Tổng giám đốc Lê.’’ Tô Loan Loan quay người, nhìn về phía Lê Kim Huyên, trên mặt còn mang theo vài phần áy náy: ‘‘Tổng giám đốc Lê, đều là tôi không tốt, vậy mà đến xế chiều mới tỉnh lại.’’ ‘‘Tô Loan Loan, cô không sao chứ?’’ Lê Kim Huyên đi đến trước mặt Tô Loan Loan, trong giọng nói lộ ra lo lắng cùng quan tâm.
‘‘Tôi khỏe, không có chuyện gì.’’ Tô Loan Loan lắc đầu, nhưng Lê Kim Huyên vẫn không tin, cô cẩn thận nhìn sắc mặt của Tô Loan Loan một chút, khí sắc của Tô Loan Loan rất tốt, tinh thần cũng cực kì sung mãn, bộ dạng hoàn toàn như không có chuyện gì.
‘‘Nhìn xem, tôi đã nói không sao rồi.’’ Trần Xuân Độ uể oải dựa trên khung cửa, vẻ mặt bình tĩnh.
Tô Loan Loan nhìn Trần Xuân Độ một chút, đáy mắt có một chút phức tạp …
‘‘Tô Loan Loan, cô sao rồi, vậy mà lại ngủ lâu như vậy, tôi còn tưởng cô có chuyện gì đâu.’’Giọng điệu của Lê Kim Huyên có chút lo lắng nhiều hơn trách cứ.
Tô Loan Loan áy náy cười cười, nói: ‘‘Tổng giám đốc Lê, hôm qua tôi quá mệt mỏi, cho nên mới ngủ một giấc lâu như vậy, đã khiến cô lo lắng rồi, đều do tôi không tốt.’’ Lê Kim Huyên lắc đầu, sau đó xoay người sang chỗ khác, nhìn về phía Trần Xuân Độ, hỏi: ‘‘Bây giờ có thể nói lý do anh có thể đoán chính xác như vậy không?’’ Tô Loan Loan hơi sững sờ, nhìn về phía Trần Xuân Độ, chỉ thấy Trần Xuân Độ cười thần bí, cười hắc hắc: ‘‘Kim Huyên, cũng không phải không thể cho em biết, chỉ là vụ cá cược 300 tỷ lần trước… Bằng không buổi tối hôm nay để cho tôi ngủ phòng em…
Tôi sẽ nói cho em biết?’’ Trần Xuân Độ vừa dứt lời, đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên đã hung hăng trừng mắt, không chút do dự quát nói: ‘‘Anh đừng có mơ tưởng, đời này không thể.’’ Làm sao Lê Kim Huyên có thể đáp ứng cho Trần Xuân Độ tiến vào khuê phòng của mình, đây chính là nơi tư mật nhất của con gái, làm sao có thể tha thứ cho tên đàn ông thối tha Trần Xuân Độ này ngủ ở trên giường của cô!
Loại chuyện này, nghĩ cũng đừng nghĩ!
Trần Xuân Độ tiếc nuối lắc đầu, thở dài, mà Tô Loan Loan đứng ở bên cạnh, có chút không nói nên lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!