Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Phế Vật

Chương 519

 

Nhưng trong nội tâm của cô, lại bởi vì lời của Trần Xuân Độ, mà rung động không thôi, mới một buổi tối, anh ta thật sự làm được?

 

Lê Kim Huyên không thể tin được, trước đó chỉ là một câu nói đùa của cô, để kích thích Trần Xuân Độ một chút thôi, kết quả Trần Xuân Độ đã thật sự hoàn thành?

 

Tô Loan Loan cùng người đàn ông kia chiến đấu kịch liệt ở bên trong gian phòng, khiến gian phòng bị phá hư, cảnh tượng hoang tàn khắp nơi, hết thảy đều ghi lại thật sâu ở trong lòng Lê Kim Huyên, lượng công việc đó, đừng nói một ngày, cho dù là một tuần lễ, khách sạn mời đội công trình, cũng chưa chắc có thể hoàn thành.

 

Trần Xuân Độ, chỉ tốn thời gian một buổi tối.

 

Lê Kim Huyên không thể tin được, nhưng thấy Trần Xuân Độ đã tính trước như thế, trong lòng Lê Kim Huyên đang không ngừng dao động.

 

Qua một hồi lâu, Lê Kim Huyên bước ra giày cao gót màu bạc tuyệt đẹp giẫm trên xốp thảm, giày cao gót chậm rãi đi đến bên ngoài gian phòng.

 

Ánh mắt của Trần Xuân Độ, từ đầu đến cuối đều rơi vào thân thể cao gầy mềm mại tuyệt mỹ của Lê Kim Huyên, một mái tóc dài đen nhánh mềm mại rối tung trên vai, toàn thân nữ thần tổng giám đốc từ trong ra ngoài đều tràn ra mị lực gợi cảm vô tận, chói mắt hút người.

 

Loại khí chất và dáng người này, nếu như ở bên trên sân khấu, thậm chí không cần đèn chiếu, cũng có thể nhẹ nhàng trở thành tiêu điểm của toàn trường.

 

“Đi thôi.”

 

Trần Xuân Độ say mê nhìn thân thể mềm mại này nửa ngày, sau khi Lê Kim Huyên phát hiện Trần Xuân Độ không động đậy, không nhịn được thúc giục vài tiếng, mới khiến cho Trần Xuân Độ phản ứng lại, lộ ra nụ cười có chút du côn, bước nhanh đi theo.

 

Lúc đi đến giữa cửa, Trần Xuân Độ đứng ở trước mặt Lê Kim Huyên, mang trên mặt một tia tươi cười lấy lòng đắc ý, anh kéo cửa phòng ra, nói với Lê Kim Huyên: “Kim Huyên, mời ngài vào.”

 

Cửa phòng kéo ra, Lê Kim Huyên đi vào, liền nhìn thấy gian phòng rực rỡ hẳn lên, khiến cho Lê Kim Huyên dù đã gặp qua rất nhiều hào trạch, lúc đối mặt với gian phòng này, nội tâm cũng không khỏi khẽ run lên, rất có loại cảm giác vui mừng không nói ra được.

 

Lê Kim Huyên dạo qua một vòng trong phòng, nội tâm đã khiếp sợ không gì sánh nổi, bởi vì Trần Xuân Độ nói không hề sai, anh thực sự đã làm được, tối hôm qua, căn phòng này trải qua bạo lực, bị phá hủy, bây giờ đã giống như lúc trước khi Lê Kim Huyên mới vào ở, hơn nữa, phong cách lại càng khiến Lê Kim Huyên thích hơn.

 

“Vì sao, tôi thấy bày biện trang trí trong phòng, không có biến hóa, nhưng lại cho tôi một cảm giác không giống?”

 

Lê Kim Huyên quan sát gian phòng này, càng xem chân mày càng nhíu lại sâu hơn.

 

“Kim Huyên, thích không?” Trần Xuân Độ ôn nhu nói.

 

Lê Kim Huyên khẽ gật đầu, so với khách sạn trước đó có trang trí giống hệt với những khách sạn khác, Trần Xuân Độ đã sửa chữa cải tạo một phen, khiến gian phòng này nhiều hơn một chút ấm áp.

 

Gian phòng này, nữ thần tổng giám đốc rất hài lòng.

 

“Rốt cuộc thì anh làm sao mà làm được?”

 

So với sự hài lòng với gian phòng, nữ thần tổng giám đốc càng hiếu kỳ, đến cùng Trần Xuân Độ đã làm thế nào, trong vòng một đêm, liền phục hồi gian phòng lại như cũ, càng tăng thêm mấy phần khác biệt.

 

“Bí mật.” Trần Xuân Độ mỉm cười, mở miệng nói.

 

Nụ cười Trần Xuân Độ tràn đầy sự thần bí, anh sẽ không nói cho Lê Kim Huyên biết, rằng gian phòng này, cũng giống như mấy biệt thự bất động sản của anh ở hải ngoại, trải qua sự thiết kế tỉ mỉ của anh, đương nhiên tốt hơn gấp trăm lần so với mấy nhà thiết kế gà rừng mà khách sạn không biết tìm được từ nơi nào đến.

 

Đêm qua, đương nhiên Trần Xuân Độ sẽ không chỉ đơn giản sửa chữa gian phòng này, anh bận rộn một đêm, đương nhiên là muốn cho Lê Kim Huyên một sự kinh ngạc.

 

“Giả thần giả quỷ.” Lê Kim Huyên nhàn nhạt lườm Trần Xuân Độ một chút, nói một câu, chỉ là khi Lê Kim Huyên nói lời này, khóe miệng không tự giác lại cong lên một chút.

 

“Thời gian không sai biệt lắm thì Tô Loan Loan cũng đã tỉnh rồi.” Trần Xuân Độ cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, đột nhiên nói.

 

Lê Kim Huyên nao nao, đôi mắt đẹp toát ra một tia hiếu kì không hiểu, cô không rõ, Trần Xuân Độ lấy ra lòng tin ở đâu, cảm thấy Tô Loan Loan nhất định sẽ tỉnh?

 

“Đi thôi, đi xem cô ấy thế nào rồi.” Trần Xuân Độ nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!