Chương 473
Gương mặt Dracula đỏ bừng lên, mỗi một lời nói của Trần Xuân Độ, mỗi một chữ của anh đều đang vũ nhục huyết tộc của gã ta!
“Đường đường là huyết tộc, cho dù mày có một thân thực lực cường hãn nhưng nếu không phát huy được thì cũng không khác gì phế vật cả!” Trần Xuân Độ lạnh lùng mở miệng, Dracula vừa đứng dậy thì Trần Xuân Độ đã đứng trước mặt gã ta!
Trong đôi mắt của Dracula lộ ra vẻ xấu hổ ảo não, gã ta nghẹn khuất nhưng lại không có lực đánh trả!
“Chết đi!” Dracula cắn răng, đột nhiên móng tay sắc nhọn cào về phía Trần Xuân Độ!
Đúng lúc này, trên mặt Trần Xuân Độ hiện lên vẻ trào phúng, giây tiếp theo liền như một mũi nhọn lóe qua trước mắt Dracula, một cỗ hàn ý lạnh lẽo bao phủ cả người Dracula trong nháy mắt, thân hình gã ta cứng đờ như muốn nứt vỡ!
“Răng rắc!”
Giây tiếp theo, một âm thanh thanh thúy vang lên, Dracula biến sắc, đột nhiên gã ta cúi đầu xuống, nhất thời liền nhìn thấy mười đầu ngón tay sắc bén của mình bị một mũi nhọn xẹt qua dễ dàng chặt đứt!
“Hổ không có móng vuốt, xem xem còn kiêu ngạo được không!” Thanh âm Trần Xuân Độ lạnh băng như đến từ địa ngục quanh quần ở không trung.
“Mày chết đi!” Dracula bị chặt đứt ngón tay run rẩy kịch liệt, hai trong mắt gã ta có vô số mũi nhọn phun ra nuốt vào, đột nhiên siết chặt nắm đấm rồi điên cuống lao tới Trần Xuân Độ!
Một quyền này được Dracula dùng toàn bộ sức lực ngưng tụ ra, uy lực khủng bố!
Ánh mắt Trần Xuân Độ không hề thay đổi, nghiêng người một cái né một quyền này đi!
“Mày phải chết, chắc chắn phải chết!” Dracula giận dữ, công kích tung ra lại càng sắc bén, điên cuồng mà đánh, thậm chí trong không trung còn lưu lại tàn ảnh của hai tay!
Rốt cuộc Dracula nổi giận cũng bộc phát ra toàn bộ sức mạnh, mỗi một chưởng đều ẩn chứa lực lượng khủng bố, thậm chí mỗi một bước chân của gã ta cũng khiến mặt đất dưới chân nứt ra!
Ầm ầm!
Hai tay trần của Dracula điên cuồng cào cấu, quần áo màu trắng của Trần Xuân Độ cũng bị cào rách khá nhiều!
“Tao dùng huyết thống của huyết tộc mà thề, hôm nay con kiến hôi như mày chắc chắn sẽ chết, nếu không tao tự đày đọa bản thân!” Dracula gằn lên từng tiếng, hư không dao động tựa như đáp lại Dracula.
“Ngay cả ánh mặt trời ngày mai mà mày còn không thấy được, còn muốn tự đày bản thân, buồn cười!” Trần Xuân Độ nhìn Dracula, thanh âm lạnh lẽo.
Đột nhiên, đôi mắt Trần Xuân Độ hiện lên vẻ sắc bén tàn nhẫn cầm lấy mũi nhọn trong tay cấp tốc đâm vào ngực Dracula!
“Phốc!”
Thân hình Dracula run rẩy mãnh liệt, sắc mặt cứng đờ.
Gã ta chậm rãi cúi đầu, thấy long nha chủy thủ mà Trần Xuân Độ cắm trong ngực mình, bỗng nhiên thần sắc cứng đờ rồi biến đổi kịch liệt, lộ ra vẻ kinh hãi tột độ.
“Không thể nào…” Dracula khó khăn hộc ra một câu, gã ta ngẩng đầu nhìn Trần Xuân Độ, đôi mắt ẩn chứa vẻ không thể tin nổi.
“Không có gì là không thể.” Trần Xuân Độ lạnh lùng đáp lại.
Cả người Dracula cứng đờ tại chỗ giống như đã hóa thạch.
Vào giờ phút này, đầu óc gã ta trống rỗng, Dracula cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm vào thanh chủy thủ đang cắm trong ngực mình kia, cả người choáng váng!