Chương 432
Theo cô ta thấy, Trần Xuân Độ cuối cùng cũng nhận thức rõ thực tế, đoán chắc lần trước lần đầu vào trong phòng cược cao cấp, phát hiện bên trong căn bản không phải là nơi anh có thể tiêu phí, nên mới ngoan ngoãn tới phòng cược cấp thấp.
Bào Vũ càng trở nên nghi ngờ, vừa rồi đồng nghiệp của cô ta có phải đang lừa cô ta không, một người tới phòng cược cấp thấp, có thể là ông chủ lớn gi!
Trong đại hội đổ thạch, Kinh đi trong khu cược cao cấp, giống như tản bộ nơi sân vắng, thần sắc xa xăm, đôi mắt tựa như bầu trời sao bao la, giống như có thể chấn nhiếp hồn phách của con người.
Đột nhiên, bước chân của Kinh khựng lại, đi vào góc ngoặt mà người khác khó phát giác.
Kinh đi vào góc ngoặt, thông qua một hành lang dài, đột nhiên, anh ta dừng lại, nhìn một căn phòng trong đó, khóe miệng bỗng hơi cong lên.
Ngay sau đó, Kinh đầy cửa đi vào, đi vào trong một văn phòng.
Trong văn phòng, một ông già đang cúi đầu làm việc, đột nhiên, một giọng nói xa xăm bỗng dưng vang lên trong văn phòng.
“Việc tôi bảo ông làm, như thế nào rồi?”
Ông già ngẩng đầu, khi ông ta nhìn thấy Kinh xuất hiện trong văn phòng, ánh mắt bỗng đanh lại!
Thần sắc của ông ta bỗng lắng đọng lại, ông ta nhìn chằm chằm Kinh, mặt mày khó tin!
Ngay sau đó, cơ thể của ông già run rẩy dữ dội, ông ta nhìn Kinh với vẻ khó tin, cẩn thận nói với giọng run run: “Ngài… thật sự là Kinh sao?”
“Tôi không phải là Kinh, tôi còn có thể là ai?” Kinh từ từ hỏi, vẻ mặt sâu xa bình tĩnh của anh, khiến tâm thần của ông già run rẫy kịch liệt!
“Đại nhân… là tôi đánh bạo đụng chạm tìm chết!” Ông già sau khi nhận ra Kinh, thần sắc kích động vui mừng… Đột nhiên, ông ta lập tức đứng vụt dậy, xông tới trước mặt Kinh, cúi người quỳ lạy!
Lời nói vừa rồi của Kinh rất bình thường, nhưng anh ta lại mang tới áp lực cho ông ta, khó mà tưởng tượng!
Đây chính là sức ảnh hưởng của một người thống trị Yên Kinh, vô cùng đáng sợ!
Trong lòng ông già kích động không thôi… Ông ta rất rõ, người đàn ông đứng ở trước mặt mình là ai… Đó là Kinh! Người thống trị của cả Yên Kinh!
Anh ta là chủ nhân của thành phố này… mà ông ta, cùng lắm chỉ là một hội trưởng của hiệp hội đỗ thạch của một thành phó, so với Kinh thần bí, ông già thắp kém nhỏ bé như con kiến!
Mà bây giờ, vậy mà lại xuất hiện ở trước mặt ông ta!
Ông già quỳ lạy trên sàn, ông ta không có ngẩng đầu, giọng nói từ trong đầu của ông ta rền rĩ vang lên: “Đại nhân, tôi thật sự không ngờ ngài lại đích thân tới… hoàn toàn là tôi thất lễ!”
Trong lòng ông già vô cùng kích động, ông ta chưa từng thấy mặt của Kinh, có máy lần chỉ nghe thấy giọng nói tràn ngập tính tiêu chí, vô cùng thâm trầm trong điện thoại.
Phần lớn đều là nữ thư ký kia của Kinh truyền lệnh.
Mà trí nhớ của ông già rất tốt, chỉ thông qua cuộc gọi trong máy lần thì có ấn tượng sâu sắc về giọng nói của Kinh ở trong đầu.
Khóe miệng của Kinh hơi nhếch lên, cất bước, ngồi ở trên chiếc sô pha trước ông già, ghế sô pha từ từ xoay qua, lưng ghế quay lưng với ông già, cơ thể ông già run rấy từ từ ngẩng đầu lên, nhìn lưng ghế quay lưng với mình, nói: “Không biết chuyện đại nhân hỏi là tiến triển của phương diện nào?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!