Chương 424
Cô ban đầu không biết số tiền này Trần Xuân Độ lấy đâu ra, sau mới phản ứng lại, số tiền này đều là Tô Hiểu Vân cho Trần Xuân Độ mượn! Bây giờ đều bị Trần Xuân Độ tiêu uống rồi!
Lê Kim Huyên nhìn mà tức điên, bắt tri bắt giác, số đá thô này càng lúc càng nhiều, chỗ trống xung quanh, cũng càng lúc càng có nhiều người bởi vì tò mò và vây lại xem.
Cuối cùng, đợi tới khi số đá thô này có khoảng trăm khối, khi chất chồng như ngọn núi nhỏ rồi, Trần Xuân Độ dừng lại, hai tay đút túi quần, nhàn nhạt nhìn Trương Bảo Thành.
Trương Bảo Thành sau khi cảm nhận được ánh mắt của Trần Xuân Độ, liếc nhìn đống đá thô bám đầy bụi này, khinh thường rồi cười lạnh một tiếng, châm chọc rất gắt: “Sao hả, muốn dùng những cái này để hoàn thành mục tiêu nhỏ của cậu sao?”
Quanh đây có rất nhiều người vây xem không biết đầu đuôi, bọn họ đều nhìn Trần Xuân Độ, không hiểu Trần Xuân Độ tại sao lại mua nhiều đá bỏ đi như vậy.
Trần Xuân Độ nhìn sang Trương Bảo Thành, sắc mặt thản nhiên, điềm tĩnh mở miệng: “Ông nói những khối đá bỏ đi này phải không?”
“Ông nói ở khu cược cấp thấp nếu như kiếm được 300 tỷ thì ông nhận thua phải không?”
“Ông nói chỉ có kẻ ngốc mới mua những thứ này phải không?”
Trần Xuân Độ mở miệng nói từng câu từng chữ, vào lúc này, từ trên người Trần Xuân Độ bỗng dâng lên một cỗ khí thế mạnh mẽ vô hình, khiến Trần Xuân Độ trong vô hình dường như nâng cao hơn.
Lê Kim Huyên nhìn sang Trần Xuân Độ, lông liễu nhíu lại, cô không biết Trần Xuân Độ rốt cuộc muốn giở trò gì.
“Vùt”
Đột nhiên, hư không run rẫy một trận, một ánh sáng đen vụt qua, chiếc dao Long Nha đột nhiên xuất hiện ở trong tay Trần Xuân Độ.
Tay Trần Xuân Độ cầm dao Long Nha, khí thế cả người bỗng chốc trở nên lăng lệ!
Lúc đó, Trần Xuân Độ cầm dao Long Nha trong tay dường như không còn là con rễ nhà họ Lê dễ bảo, chịu sự chửi mắng sỉ nhục của người đời nữa, anh dường như lần nữa đứng trên chiến trường, hóa thành chiến thần vô địch, rong ruỗi trong mưa bom bão đạn!
Đôi mắt sâu thẳm của Trần Xuân Độ tỏa ra tia lạnh lẽo lăng lệ, anh của lúc này, ánh mắt quét qua Trương Bảo Thành, khiến Trương Bảo Thành cả người đều run rấy, trong lòng không kìm được mà run rấy!
Tổng giám đốc nữ thần sững người, nhìn sang Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ của lúc này, so với bình thường nhiều thêm cảm giác xa lạ, nhưng lại khiến cô cảm nhận được rõ một cỗ lăng lệ thiết huyết!
Loại khí chất, khí thế này… cô chỉ từng cảm nhận qua những nghỉ thức duyệt binh, trong đội nghi thức do vô số quân nhân hợp thành ở trong phim!
Đôi mắt đẹp của tổng giám đốc nữ thần hiếm khi lộ ra tia mờ mịt, cô của lúc này, cũng mờ mít rồi, đôi mắt đẹp của cô luôn nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, cô không hiểu, tại sao Trần Xuân Độ lại có loại khí thế này! Kiểu vô lại như anh mọi khi, vào lúc này cũng có thể chắn nhiếp tất cả mọi người!
Tô Loan Loan ở một bên của Lê Kim Huyên, nhìn Trần Xuân Độ, có lẽ trong tất cả mọi người ở đây, chỉ có cô mới hơi hơi đoán được một chút, sợ rằng cô ta đã gần tới chân tướng nhát rồi… Đây mới là Trần Xuân Độ, đây mới là vị Long Vương làm cho thế giới ngầm phương Tây trao đảo, khiến vô số thế lực siêu cấp run rầy thần phục, khiến những thề lực độc tôn đó tan tác!
Trương Bảo Thành cả người không kìm được mà run rấy, Trần Xuân Độ chỉ liếc nhìn ông ta, liền khiến nơi sâu thăm trong linh hồn của ông ta cảm nhận được sự sợ hãi!
“Cậu muốn làm cái gì, cậu đây là đang phạm tội! Nhiều cặp mắt nhìn như vậy, cậu dám ra tay sao!”
Trương Bảo Thành rất hoảng, khi ông ta nhìn thấy Trần Xuân Độ tay cầm dao Long Nha, ánh mắt lạnh lẽo nhìn ông ra, lông tóc toàn thân của ông ta đều dựng đứng lên, như rơi vào hầm băng, ông ta sợ giây tiếp theo Trần Xuân Độ sẽ cầm dao Long Nha giết tới!
Trần Xuân Độ nheo mắt nhìn Trương Bảo Thành một lúc lâu, mới bật cười một tiếng, từ từ mở miệng: “Không, ông không xứng để tôi dùng nó giết ông.”