CHƯƠNG 388
Không chỉ vậy, không gian trong xe tràn ra mùi thuốc lá, ngược lại càng thêm nồng nặc.
Tổng giám đốc nữ thần cau chặt mày, cô bỗng nhiên nhìn thấy, tài xé không xem lời của cô ra gì, thậm chí càng thêm không chút cố ky móc một điều thuốc lá ra, tự nhiên châm lửa!
Đôi mắt xinh đẹp của tổng giám đốc nữ thần ngưng trọng, một giây sau, bắn ra tia sáng lạnh lẽo!
Quá không coi cô ra gì rồi! Cô còn là lần đầu tiên nhìn thấy nhân viên tùy tiện như vậy!
Khuôn mặt cô lạnh lẽo, lửa giận trong lòng bốc lên nghỉ ngút!
Cô thân là cấp trên uy nghiêm, lại bị tùy ý khiêu khích như vậy!
“Anh còn hút thuốc!” Không nhịn được nữa, cô lạnh giọng hét lên.
Bóng dáng ở vị trí ghế lái không hề màng tới, khiến Lê Kim Huyên không cách nào chịu đựng được nữa, sắc bén quát: “Dừng xe, lập tức dừng xe!”
Xe thương vụ lúc này mới đạp thắng, bánh xe ma sát kịch liệt với mặt đường, phát ra tiếng vang chói tai, dừng lại.
Quán tính xuất hiện đột ngột mạnh mẽ, khiến Lê Kim Huyên ngồi ở hàng sau xém chút bay ra ngoài, mái tóc đen dài vén qua vai lại thêm vài phần gợi cảm hỗn loạn.
Sau khi dừng xe, Lê Kim Huyên tức giận đùng đùng tháo dây an toàn, đẩy mở cửa xe, dẫm lên giày cao gót, đi cộp cộp tới trước cửa ghế lái, cô vừa định kéo tài xế ra ngoài, dạy dỗ một trận, ngay lúc ánh mắt cô rơi trên người tài xế, khuôn mặt lập tức ngưng kết!
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên lóe lên chấn động khó tin! Cơ thể run rẩy như khó mà tiếp nhận!
Lúc Lê Kim Huyên nhìn thầy biểu cảm khuôn mặt quen thuộc đó, cô đứng nguyên tại chỗ, thân thể vì kích động mà run lên, toàn thân như hóa đái Khuôn mặt tướng mạo bình thường đó lại như chất chứa mị lực quỷ dị, khóe môi cong lên nụ cười lưu manh, khắc sâu vào trí nhớ cô, khiến cô làm sao cũng không thể quên được!
Lê Kim Huyên chăm chú nhìn Trần Xuân Độ, ngực cô đầy phẫn nộ, bỗng biến mắt không còn tung tích, thay vào đó là sắc mặt phức tạp không thể hóa giải.
Cô nhìn anh một lát, giây phút đó, cô thậm chí không tin anh là Trần Xuân Độ, thậm chí cho rằng mình đang nằm mo!
Cô nhìn chằm chằm anh, cơ thể khẽ run rẩy, nội tâm trước nay luôn bình tĩnh thản nhiên lại chấn động kịch liệt, khó mà xoa dịu!
Chính vào lúc này, Trần Xuân Độ chậm rãi thổi ra một làn khói, anh nhìn Lê Kim Huyền, nhàn nhạt cười: “Nhớ anh không?”
“Bệnh thần kinh!” Lê Kim Huyên nhìn chất lưu manh quen thuộc trong nụ cười bên khóe môi anh, mặt lập tức lạnh đi, nhưng nội tâm lại dâng lên dòng nước ấm.
Cô lạnh mặt phun ra một câu, liền không chút do dự xoay người, dẫm lên giày cao gót đi về phía xa, cô muốn cách xa Trần Xuân Độ, càng xa càng tốt!
Trần Xuân Độ nhìn bóng lưng gợi cảm của cô, khẽ sững sốt, lập tức phản ứng lại, vội vàng xông ra khỏi xe, nhanh chóng đuổi theo, với thân thủ của anh, Lê Kim Huyên còn chưa đi bao xa thì đã bị anh ôm eo từ phía sau.
Thân thể Lê Kim Huyên bắt giác run lên, toàn thân căng thẳng, đôi tay to ôm lấy bờ eo mềm mại của cô, vòng ngực ấm áp dán sau lưng cô, hơi thở quen thuộc xen lẫn mùi thuốc lá xộc vào mũi, khiến cô lập tức yên tâm, sinh ra cảm giác an toàn.
Cảm giác an toàn mắt đi máy hôm nay lại được khôi phục, Lê Kim Huyên thầm thở phào một hơi, thân thể căng cứng dần mềm xuống, đôi mắt lóe lên phức tạp mê ly.
“Mấy ngày nay…có nhớ anh không?” Chính vào lúc này, câu nói tràn đầy lưu manh kèm theo hơi nóng tràn vào tai Lê Kim Huyên.
Tai Lê Kim Huyên bị Trần Xuân Độ hà hơi như vậy, thân thể giật bắn, xuất hiện phản ứng quá khích cực kỳ bất thường!
Một chốc sau, Lê Kim Huyên phản ứng lại, trên mặt, trong mắt bỗng chốc bao trùm sát khí lạnh lẽo.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!