CHƯƠNG 385
Kiếm ngắn chém vào hư không, tiếng gió vang lên, sắc bén dị thường! Nếu đâm vào người, chỉ cần một kiếm là bỏ mạng!
Mà chính vào lúc kiếm ngắn của người đó sắp đâm trúng thanh niên, thân thể thanh niên lóe lên, lách người, tránh đi nhát chém sắc bén đó!
Một khắc sau, mắt thanh niên lóe lên tia sáng lạnh, anh ta giơ xung phong, mở lửa!
“Pằng pằng pằng!”
Lúc họng súng phun lửa, thân thể người đó run rầy, máu tươi bắn ra, ngã gục xuống đắt!
Thanh niên liếc nhìn thi thể còn chút hơi ấm, chết không nhắm mắt, sát khí cực kỳ hung ác còn đọng trên mặt, đoán rằng trước khi chết anh ta cũng không nghĩ tới, tốc độ phản ứng của thanh niên lại nhanh như vậy.
Thanh niên ngẩng đầu, lướt nhìn xung quanh, tiếng súng xé rách hư không, sớm đã khiến vô số người đi đường kinh hoảng trốn chạy, mà nơi xa, đang mơ hồ truyền tới tiếng còi xe cảnh sát chói tai.
Thanh niên thở ra ngụm khí, xoay người đi về phía Rolls Royce không chút hao tổn dừng ở không xa, hỏa lực mãnh liệt như vậy, người đồ đen đương nhiên sẽ không nghĩ tới, họ căn bản không cách nào gây ra bắt kỳ tổn hại nào tới chiếc xe đã qua cải tạo này.
Toàn trường tĩnh lặng, chỉ còn những chiếc xe van đen, và một đám thi thể, thanh niên lái Rolls Royce Phantom, tiêu sái nghênh ngang rời đi.
Yên Kinh, Lê phủ.
Thuộc hạ đặt điện thoại xuống, hoảng loạn xông vào sân viện, đối diện với Lê Thần Vũ đang yên lặng đánh cờ, quỳ ‘phịch’ xuống.
“Cậu Lê, không hay rồi…chuyện lớn không tốt!”
Lê Thần Vũ không ngẩng đầu, thản nhiên tự tại, nhàn nhạt hỏi: “Sao vậy?”
“Đội cậu phái đi thăm dò…không chừa lại một ai!” Thuộc hạ hít sâu một hơi nói.
“Không chừa lại ai? Không hẳn đi, với bản lĩnh của Trần Xuân Độ, không thể lắm.” Lê Thần Vũ khẽ cau mày.
“Không, không phải…” Thuộc hạ phát hiện Lê Thần Vũ hiểu lầm, sắc mặt càng tái nhọt: “Là không giữ lại được ai…chết hết rồi!”
“Cộp!”
Tay cầm quân đen của Lê Thần Vũ buông lỏng, quân đen rơi xuống đất.
Sắc mặt anh ta không đổi, nhưng đôi mắt lại lóe lên lạnh lẽo thâm thúy, như hồ sâu băng sương, khiến người ta đoán không thấu suy nghĩ anh ta.
“Còn gì khác sao?” Lê Thần Vũ bỗng ngẩng đầu, nhìn sang thuộc hạ, giọng nói lạnh lẽo, khiến người ta như rơi vào động băng, cực kỳ bắt an.
Thuộc hạ lạnh sống lưng, da đầu tê rần, vội nói: “Cậu chủ bớt giận, chúng tôi có tin tốt.”
*Tin tốt? Nói.” Sắc mặt Lê Thần Vũ có chút thả lỏng, nghe thấy thuộc hạ nói có tin tốt, lạnh lùng trên mặt cũng có chút tản đi.
“Người đón Trần Xuân Độ đi, chúng tôi thông qua một camera giám sát không bị hack, chụp được hình của anh ta.” Thuộc hạ cung kính lấy tắm hình trong lòng ra.
“Tướng mạo trong hình rất rõ ràng, nhưng trước mắt chúng tôi chưa tìm được tin tức gì về người này…”
Thuộc hạ khựng lại một lát: “Giống như, anh ta không tồn tại ở nước C, đối với chúng tôi mà nói, anh ta chính là trống rỗng.”
Lê Thần Vũ nhận tắm hình, lướt nhìn, cau mày, người trên hình đem lại cho anh ta cảm giác quen thuộc, hình như từng gặp ở đâu rồi, nhưng anh ta lại không thể nhớ ra người này là ai.
Bỗng nhiên, con ngươi Lê Thần Vũ co rụt, sắc mặt thay thể bởi lạnh lẽo lãnh liệt!
“Tôi biết là ai rồi!” Bàn tay cầm tắm hình của Lê Thần Vũ bỗng hung hăng siết chặt, sắc mặt lạnh lùng!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!