Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Phế Vật

CHƯƠNG 334: MỜI TRƯỞNG LÃO RA TAY

“Đây chỉ là không có vấn đề, thái thượng trưởng lão ra tay một cái, tên Trần Xuân Độ đó chết là cái chắc.”

Ngọc Vinh Hiên ha ha cười to, hoàn toàn thả lỏng.

Sau khi nghe được thái thượng trưởng lão là đệ tử ngoại môn của Võ Đương, Ngọc Vinh Hiên vô cùng yên tâm, sắc mặt lạnh như băng dữ tợn: “Trưởng lão với thực lực của người, sợ gì Trần Xuân Độ đó, một người là đối phó được rồi, cần gì phải dẫn các trưởng lão khác đến…”

Thái thượng trưởng lão giọng thâm thúy ngưng trọng: “Đề phòng trường hợp xấu.”

Ngọc Vinh Hiên nghe được những lời này của thái thượng trưởng lão, dửng dưng nhún vai một cái, cũng không để trong lòng.

Rất nhanh, từng chiếc Maybach tạo thành đoàn xe đã đến gần khách sạn, Ngọc Vinh Hiên mới lên tiếng: “Trưởng lão, Trần Xuân Độ đó, còn có Lê Kim Huyên hiện tại cũng ở bên trong.”

Thái thượng trưởng lão lại nhắm mắt nghỉ ngơi, thỉnh thoảng gật đầu một cái, coi như là nghe được điều Ngọc Vinh Hiên nói rồi đáp lại.

Thành phố T, nơi nào đó bên trong căn phòng, một bóng người đang đứng ở bên cửa sổ, mắt nhìn cảnh đêm thành phố T.

Bên trong căn phòng, bầu không khí nghiêm trang.

Trên màn hình máy tính xách tay, một loạt hình ảnh giám sát. .. Trong căn phòng bên này, mọi người đều có thân phận đặc biệt, bọn họ đều là đặc công!

Mà ngay lúc này, mắt một đặc vụ ngừng lại, ánh mắt nhìn vào màn hình giám sát.

Trong màn hình giám sát, một chiếc xe tải mượn sự che chắn của bóng đêm, chậm rãi dừng ở dinh thự sang trọng ở thành phố T.

Từ chỗ căn nhà sang trọng ở thành phố T, rất nhanh có nhiều người bước ra, ở trên xe hàng, giống như là đang chở hàng hóa gì đó.

Đặc công vẻ mặt nghiêm trọng, đột nhiên tháo tai nghe, đứng dậy nói với người đứng bên cửa sổ: ” Trạm trưởng, có tình huống mới!”

Trạm trưởng Lý xoay người, đi nhanh đến màn hình giám sát, nhìn màn hình giám sát, sắc mặt khó coi: “Đây đã là lần thứ năm… .”

“Trạm trưởng, chúng ta hành động không?” Đặc công bên cạnh trạm trưởng Lý hỏi.

Trạm trưởng Lý chần chờ chốc lát, cuối cùng thở dài, nhìn ra ngoài cửa cổ xa xa, thấp giọng lắm bẩm: “Không có cách nào, ta chỉ có thể nhắm mắt mạo hiểm lần này.”

Lý Trạm trưởng nói xong, mắt lộ ra vẻ quả quyết ác liệt, nghiêm nghị hạ lệnh, “Tất cả mọi người nghe lệnh, triệu tập tất cả đặc công, chuẩn bị hành động!”

“RõI”

Sáng sớm hôm sau, sau khi Lê Kim Huyên thức dậy tắm rửa, gửi tin ngay cho Tô Loan Loan.

Lê Kim Huyên để Tô Loan Loan đi gọi Trần Xuân Độ dậy, đi mua đồ ăn sáng. Nhưng rất nhanh, Tô Loan Loan trả lời tin nhắn Lê Kim Huyên, nói cho Lê Kim Huyên biết Trần Xuân Độ sáng sớm đã không thấy tăm hơi.

Lê Kim Huyên hơi ngắn ra, sau đó gọi ngay.

Bên đầu điện thoại kia rất huyên náo, Lê Kim Huyên nắm điện thoại, nhíu mày, hỏi: “Sáng sớm anh định làm cái gì?”

Sáng sớm nữ thần tổng giám đốc giọng lười biếng rất hấp dẫn, rất là cám dỗ, sợ là phải khiến rất nhiều diễn viên lồng tiếng cũng tự thầy xáu hỗ vì không bằng.

Bên kia điện thoại Trần Xuân Độ truyền tới giọng lưu manh: “Còn có thể làm gì, đương nhiên là hoàn thành mục tiêu nhỏ rồi.”

Lông mày Lê Kim Huyên giật giật, cô không ngờ, hôm qua cô tưởng Trần Xuân Độ chỉ đùa một chút, nhưng hôm nay anh giống như đã hạ quyết tâm hoàn thành mục tiêu này.

Lê Kim Huyên hừ lạnh một tiếng, dịu dàng nói: “Đừng có nằm mơ, anh tưởng mình là ông Vương của nước C à? Tỉnh lại đi, trở về mau.”

“Về làm gì, anh sắp thắng vòng đấu giá này rồi.” Trần Xuân Độ cười ha ha một tiếng, giọng hết sức đắc ý.

Thắng?

Lê Kim Huyên đương nhiên không ngờ Trần Xuân Độ cũng có lúc thắng, nhưng rất nhanh, nữ thần tổng tài lạnh lùng thông minh đã phát hiện điểm khả nghĩ.

Khu đánh cược thạch là thuộc khu cao cấp, bởi vì chỉ có khách VỊP mới có thể vào, cho nên bên trong phòng cược rất ít khi ồn ào.

Mà tiếng ồn ào của bên Trần Xuân Độ cũng gần như cái chợ rồi.

Lê Kim Huyên suy tư chốc lát, có vẻ giây lát nghĩ tới gì, khinh thường cười lạnh một tiếng, chất vần: “Bây giờ anh đang ở khu cược cấp thấp hả?”

Những lời này của nữ thần tổng giám đốc gãi đúng chỗ ngứa, khiến Trần Xuân Độ bên kia điện thoại trong nháy mắt sắc mặt cứng đờ.

Nữ thần tổng giám đốc cười lạnh một tiếng, trong giọng mang theo ý châm chọc: “Xem ra anh muốn thắng Ba trăm tỷ ở khu cao cấp?”

” Kim Huyên, em nghe anh giải thích. ..” Trần Xuân Độ lúng túng cười một tiếng.

“Không cần giải thích, anh cứ từ từ đi dạo ở khu cấp thấp, tôi chờ tin anh một ngày kiếm được ba trăm tỷ.” Lê Kim Huyên cười lạnh, nhiều vẻ khinh thường.

Trần Xuân Độ vẫn muốn giải thích, nhưng Lê Kim Huyên căn bản không cho anh cơ hội giải thích, ngắt điện thoại luôn.

Trần Xuân Độ nhìn điện thoại, lẫm bảm máy tiếng, cuối cùng bát đắc dĩ nhún vai mới cắt điện thoại.

Sau khi cất điện thoại, Trần Xuân Độ nhìn lướt qua khu cược cấp thấp, dần dần lộ ra nụ cười đầy vẻ bỉ ổi.

Anh suy nghĩ một chút, lại lấy điện thoại ra, cúi đầu bám số điện thoại.

Lúc này, bên trong một cao ốc văn phòng ở thành phố T, trong phòng làm việc, một người vóc dáng hoàn mỹ, eo nhỏ hết sức, một cô gái tuyệt đẹp đang làm việc.

Đột nhiên, điện thoại cố định trên bàn kêu lên.

Cô gái xinh đẹp ngẩng đầu, khuôn mặt ma mị trưởng thành, đủ để mê hoặc vô số đàn ông.

Cô gái xinh đẹp nhìn về chiếc điện thoại bàn riêng, sắc mặt có chút kinh ngạc, bởi vì chiếc điện thoại này mới lắp chưa lâu, không có nhiều người biết đến sự tồn tại của nó.

Chân chờ chốc lát, cuối cùng cô vẫn vươn đôi tay mảnh khảnh, nghe điện thoại.

“Chị Tô, gần đây thế nào?” Bên đầu điện thoại kia, vang lên giọng nói trầm thấp quen tai, nhưng lại mười phần bỉ ỗi.

Tô Hiểu Vân nghe được giọng nói này, nhất thời bói rối, hoảng hốt một lúc lâu, mới phản ứng được, cố ý lạnh mặt lại: “Chào, rất khỏe.”

Bên đầu điện thoại kia, Tô Hiểu Vân sao không nghe ra người này là ai?

“Nghe nói gần đây cô không trở về nhà?” Trần Xuân Độ trong giọng có vẻ suy ngẫm.

Tô Hiểu Vân hừ lạnh một tiếng, không vui nói: “Máy người các cậu đều đi Yến Kinh, chẳng lẽ để tôi một mình ở nhà trống à? Gần đây công ty nhiều việc, tôi ở lại công ty luôn.”

Tô Hiểu Vân vừa nói, vừa liếc mắt nhìn khu nghỉ ngơi phía sau phòng làm việc, nơi cô bồ trí ắm áp như ở nhà.

“Không sao, chờ chúng tôi trở về thành phố T, cô hết cô đơn ngay, đến lúc đó tôi mời cô ăn cơm.”

“Chỉ có ăn cơm đơn giản như vậy sao?” Khóe môi thanh tú quyền rũ của Tô Hiểu Vân hơi nhéch lên, nụ cười có nhiều cân nhắc.

Giọng Tô Hiểu Vân đầy vẻ quyến rũ, khiến Trần Xuân Độ bên kia đầu điện thoại cũng không khỏi rùng mình một cái. .. Tô Hiểu Vân rất có mị lực, dù cách một cái điện thoại, đều như phải câu hồn Trần Xuân Độ mang đi.

Phụ nữ ba mươi tuổi, mắt đi sự ngây ngô, toát ra hương thơm quyến rũ nhát.

“Chị Tô chẳng lẽ muốn ăn tôi sao?” Trần Xuân Độ cười hỏi.

“Cũng không phải không thể, phòng làm việc của tôi gần đây định đổi giường, cậu nói xem giường hai người thì ổn, hay là giường nước thì ổn?” Tô Hiểu Vân quyến rũ cười một tiếng.

Trên trán Trần Xuân Độ đỗ mồ hôi lạnh, giọng Tô Hiểu Vân quyến rũ tận xương, dù là ý chí Trần Xuân Độ như sắt cũng có hơi không chịu nổi!

Con mẹ nó. .. Nếu như so nữ thần tổng giám đốc Lê Kim Huyên với Vương Chiêu Quân, Tô Hiểu Vân chính là Tô Đát Kỷ!

“Tôi cảm thấy giường nào cũng không mềm bằng cô.” Trần Xuân Độ lúng túng cười một tiếng, nói.

“Phải không, vậy tôi tìm vé máy bay, tới Yên Kinh tìm cậu?” Tô Hiểu Vân quyến rũ mở miệng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!