CHƯƠNG 233: VÂY GIẾT
Sau khi Lê Kim Huyên về tới phòng làm việc thì tức giận đùng đùng, mặt mày lạnh lẽo như băng sương lại thêm phẫn nộ ngồi xuống.
Lâm Trinh Tuyết vội vàng đi vào, thấy cô tràn đầy tức giận, quan tâm nói: “Lê tổng, ngài sao vậy?”
Sau khi Lê Kim Huyên nói hết sự việc, mặt mày Lâm Trinh Tuyết cũng lộ ra xấu hổ, không tiện đánh giá.
Một lúc lâu sau, Lâm Trinh Tuyết mới chậm rãi mở miệng: “Lê tổng, vậy không bằng chúng ta nghe chủ tịch một lần, thử tin tưởng Trần tổng, chủ tịch làm vậy hẳn cũng có lý của ngài ấy…”
Lời của Lâm Trinh Tuyết còn chưa nói xong, trong đầu Lê Kim Huyên đã hiện lên một màn đêm đó, Lê Duy Dương nói chuyện vui vẻ với Trần Xuân Độ, bỏ mặc cô, cô lạnh giọng cắt ngang: “Ông có lý gì chứ, không phải chính là bị tên lưu manh thối đó nịnh nọt đến mụ đầu sao, bị anh ta lắc lư, đầu óc nóng lên lại tin tưởng anh ta.”
Lâm Trinh Tuyết thấy Lê Kim Huyên đang tức tối, nói thế nào cũng không nghe vào, khuôn mặt thuần khiết như thiên sứ hiện lên chút bất đắc dĩ, chỉ có thể chậm rãi lui ra khỏi phòng làm việc, không làm phiền Lê Kim Huyên nữa.
…
Chạng vạng ba ngày sau.
Maybach dừng trên quảng trường trước tòa nhà Lê thị, Lê Kim Huyên mang giày cao gót, bước chân nhanh nhẹn đi về phía Maybach.
Trần Xuân Độ dựa vào cạnh Maybach S-class, miệng ngậm điếu thuốc, phóng khoáng vô song.
Sau khi tổng giám đốc nữ thần đi vào, Trần Xuân Độ cung kính kéo mở cửa, Lê Kim Huyên lạnh lùng liếc nhìn anh một cái, ngồi vào ghế phía sau.
Maybach S-class khởi động, Trần Xuân Độ đạp chân ga, xe lao về phía xa.
tổng giám đốc nữ thần vừa ngồi vào Maybach, toàn thân liền tản ra mùi hương dễ ngửi, tràn đầy không gian xe.
Trần Xuân Độ vừa đánh vô lăng, vừa tham lam hít vào mùi hương này, ánh mắt không nhịn được không ngừng liếc nhìn gương chiếu hậu.
Lê Kim Huyên đang cúi đầu nghịch điện thoại, sắc mặt không tốt lắm, rất rõ ràng, cô còn giận chuyện Trần Xuân Độ và Lê Duy Dương tự làm chủ, đã giận tận mấy ngày rồi.
Ánh mắt Trần Xuân Độ không ngừng đánh giá trên cơ thể yêu kiều hoàn mỹ gợi cảm của Lê Kim Huyên…không biết tại sao, trên người cô như có sức mê hoặc vô hình tràn đầy thu hút, thân thể hoàn mỹ bất kể Trần Xuân Độ nhìn thế nào cũng không chán.
Đôi chân bắt chéo tại chỗ, nặn ra khe hở dụ hoặc, thông qua khe hở đó, thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy quang cảnh trong chiếc váy bó màu bạc…khiến người ta tưởng tượng lung tung.
Trần Xuân Độ càng nhìn càng hưng phấn, ngửi mùi hương cực phẩm, càng trở nên to gan, thông qua khoảng cách giữa hai ghế, đầu ngày càng sáp tới gần đôi chân dài đó…chỉ kém không vùi vào trong.
“Nhìn đủ rồi sao?”
Bỗng nhiên, giọng nói lạnh lùng dễ nghe, tràn đầy gợi cảm vang lên, trong lòng Trần Xuân Độ lộp bộp, ngẩng phắt đầu, thấy Lê Kim Huyên đang cúi đầu, khuôn mặt lạnh lẽo nhìn chằm chằm mình.
tổng giám đốc nữ thần tuyệt mỹ hôm nay sửa soạn cực kỳ mê người, mái tóc dài đen bóng xinh đẹp vén sang một bên vai, khuôn mặt trắng nõn, đôi mắt xinh đẹp trong suốt như nước đầm thu lúc này đang nhìn mình, ánh mắt tràn đầy ý lạnh nhàn nhạt.
Bầu không khí bỗng yên tĩnh, Trần Xuân Độ vô cùng ngượng ngùng…anh chỉ có thể mặt dày cười xán lạn: “Lê tổng…vừa nãy trên chân em có con muỗi…”
Lê Kim Huyên lạnh giọng cười ha hả, mùa này đâu ra muỗi?
“Vô sỉ.” Lê Kim Huyên khẽ mở đôi môi kiều diễm, phun ra một câu, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ tràn đầy lạnh lùng chán ghét.
Bầu không khí chợt bị đóng băng, độ ấm giảm xuống kịch liệt, trên người Lê Kim Huyên tản ra hàn ý.
Maybach lướt đi không nhanh không chậm, mà chính vào lúc băng qua nút giao đèn xanh đèn đỏ, chiếc xe tải lớn bỗng từ một bên lao ra, xông thẳng về phía Maybach.
Đôi mắt Trần Xuân Độ khẽ ngưng trọng, nó như một chiếc xe lửa đang chạy trên cao tốc, điên cuồng xông về phía Maybach S[1]class!
Trần Xuân Độ vội đánh vô lăng, nhưng căn bản không có ích lợi gì! Chiếc xe tải này khí thế bừng bừng ập tới, chớp mắt liền thu ngắn khoảng cách với Maybach!
“Ngồi vững!” Trần Xuân Độ hét lên, một giây sau, xe tải tông mạnh lên thân Maybach!
“Ầm!”
Tiếng nổ trời giáng, Maybach trực tiếp bay đi, lộn vài vòng trong không trung mới rơi xuống đất!
“Chuyện gì vậy?” Lê Kim Huyên kinh ngạc hô to, mặt lập tức trắng bệch!
Cách không xa, trong chiếc Bentley dừng bên đường, cửa sổ xe hạ xuống, trưởng lão nhà họ Vương ngồi trong xe, lạnh lùng nhìn một màn này, khóe môi cong lên nụ cười tàn nhẫn.
“Tập kích!” Trần Xuân Độ lạnh lùng mở miệng, mắt lóe lên sắc bén.
“Làm sao đây!” Lê Kim Huyên bật thốt, trong lòng run rẩy, mặt không còn chút máu, không có chút chủ ý nào.
Trần Xuân Độ vội móc điện thoại ra, bấm gọi.
Đầu kia điện thoại vô cùng hỗn tạp, truyền tới tiếng nhạc tiết tấu cực mạnh.
Trần Xuân Độ sắc bén nói: “Lập tức khống chế đoạn đường gần tôi.”
Thanh niên bên đầu kia điện thoại đang trái ôm phải ấp hai vị mỹ nữ bồi rượu, nghe thấy giọng điệu anh không đúng lắm, vội mở máy tính trên bàn trà, liếc mắt camera giám sát, sắc mặt lập tức thay đổi!
“Oliver!”
Thanh niên phun ra một tiếng, sắc mặt ngưng trọng.
“Rầm!”
Sau khi xe tải tông bay Maybach, thì lùi về sau vài bước, động cơ bỗng bắt đầu gào thét, lại tăng tốc, lao về phía Maybach…khí thế như muốn biến Maybach thành sắt vụn!
“Đừng!” Lê Kim Huyên thông qua cửa sổ xe nhìn thấy xe tải lao tới, tim đập thình thịch, mặt cắt không còn giọt máu!
“Rầm!” Maybach lại bị tông bay, toàn bộ nút giao hoàn toàn tê liệt, đèn xanh đèn đỏ hỗn loạn, mà xe cộ đa số dừng tại chỗ, không dám nhúc nhích.
“Mé ơi, chạy thôi!” Sắc mặt vô số tài xế kinh hoảng, tản đi bỏ chạy!
Những tài xế này căn bản không nghĩ tới, nút giao lại xuất hiện một trận ám sát được bố trí tỉ mỉ!
Sắc mặt Trần Xuân Độ lạnh lẽo, trận ám sát này rõ ràng đã cân nhắc cả thời gian, người bố trí cục này tuyệt đối là một cao thủ, từ tốc độ lái xe của họ…cho tới thời gian đến nút giao, đều được tính toán chính xác!
Maybach không ngừng bay lộn trong không trung, như bị tàu hỏa cao tốc tông trúng, cơ thể Lê Kim Huyên run rẩy, toàn thân mềm oặt vô lực, không dùng nổi một chút sức.
Cô chỉ cảm thấy mình như bị nhét vào trong lồng máy giặt, đầu váng mắt hoa.
“Ầm!”
Cửa xe tải mở ra, tử sĩ vóc dáng cao lớn bước xuống, tay cầm xung phong, chậm rãi lại gần Maybach đã lật nghiêng.
Từng chiếc xe máy hạng nặng từ bốn phương tám hướng lao tới, bao vây Maybach, đó đều là tử sĩ!
Trưởng lão nhà họ Vương ngồi trong xe, nhìn thấy một màn này, lập tức yên tâm hơn không ít…lúc Oliver nói để đám tử sĩ này đi giải quyết, ông ta còn có chút không yên tâm, nhưng lúc này nhìn thấy năng lực của họ, ông ta hoàn toàn yên lòng.
Những tử sĩ này đủ để giết chết Trần Xuân Độ dễ dàng.
Trong xe, Trần Xuân Độ liếc nhìn cửa xe, nắm chặt tay nắm cửa, sự lưu manh toàn thân bỗng bị sắc bén thay thế!
Trần Xuân Độ bỗng hét lên, cơ bắp trên cánh tay bật nổi, từng đường gân xanh như thanh xà uốn lượn, nhìn mà giật mình!
“Mở ra!” Trần Xuân Độ nắm tay vịn cửa xe…chỉ thấy cửa xe khẽ rung lên…thế mà bị anh chậm rãi giật ra!
Trần Xuân Độ cắn răng…cửa xe cứng rắn được hô hào là có thể chống đạn lại bị anh cưỡng ép giật mở!
“Ở yên trong xe, đừng ra ngoài.” Trần Xuân Độ nghiêng đầu, nhìn sang Lê Kim Huyên ở dãy sau, dặn dò.
“Anh đi làm gì?” Lê Kim Huyên nhìn Trần Xuân Độ, nhưng anh đã biến mất từ trong xe, không biết đi về phía nào.
Maybach, một hàng tử sĩ, tay cầm xung phong, chậm rãi từng bước ép sát.
Bầu không khí yên tĩnh quỷ dị.
Bỗng nhiên, ánh mắt đám tử sĩ này ngưng đọng, chỉ thấy một bóng dáng xuất hiện ở phía trước.
Trần Xuân Độ đứng tại chỗ, toàn thân tràn đầy sắc bén, nhìn đám tử sĩ này, ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ!
Trần Xuân Độ lướt nhìn họ, chậm rãi mở miệng, giọng nói lạnh lùng: “Tử sĩ…xem ra Oliver quả thực đã đến thành phố T…”
Sắc mặt tử sĩ lãnh đạm, ánh mặt hung hăng ác độc, họng súng nhắm về phía Trần Xuân Độ, chỉ cần anh có một hành động, thì mưa đạn lưỡi lửa vô cùng hung mãnh sẽ bao trùm lấy anh!
“Đám người máy chỉ biết giết người các người, có gì khác với xác sống chứ…đáng thương.” Trần Xuân Độ lắc lắc đầu: “Tôi vốn rất đồng tình với các người, nhưng các người làm vợ tôi bị thương!”
Đôi mắt Trần Xuân Độ ngưng kết, bắn ra máu me lạnh lẽo, giọng nói sắc bén: “Không chừa tên nào!”
“Pằng pằng pằng…”
Đám tử sĩ lập tức bóp cò, thoáng chốc, họng súng lóe lên ánh lửa thiêu đốt, lưỡi lửa vô tận thêu dệt thành một chiếc lưới lửa, đổ ập áp xuống Trần Xuân Độ!
Nhìn từ xa, đó gần như là một chiếc lưới lửa hình thành tử những đốm lửa từ bốn phía giết tới!
“Rầm!”
Trần Xuân Độ thân pháp chuyển động, đốm lửa đuổi theo càn quét bóng dáng anh, nhưng chỉ có thể công kích trúng tàn ảnh anh để lại.
“Chết!”
Tay Trần Xuân Độ nắm chặt long nha, ập về phía một tử sĩ!
Họng súng của tử sĩ nhắm chuẩn xác về phía anh, súng xung phong điên cuồng nả đạn!
“Pằng pằng pằng!”
Trần Xuân Độ nhanh chóng tập kích, long nha trong tay anh vội chém ra, đem từng đốm lửa đang bay về phía mình thành hai đoạn!
Cách đó không xa, trong Bentley đỗ bên đường, trưỡng lão nhà họ Vương nhìn chăm chú một màn này, đôi mắt khẽ co lại, ánh mắt có chút kinh ngạc.
Thực lực của Trần Xuân Độ lại mạnh như vậy…lần trước dường như trưởng lão nhà họ Vương không kích phát ra thực lực chân chính của anh.
Mà bây giờ, thực lực chân chính bạo phát, tốc độ lại nhanh như vậy!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!