Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Phế Vật

Chương 182-1

Rất nhanh, chớp mắt, một tháng đã trôi qua. Một buổi chiều, Trần Xuân Độ đang ngồi trong phòng làm việc say sưa chơi trò chơi.

Đợi sau khi anh chơi xong một ván, đột nhiên, điện thoại vang lên.

Trần Xuân Độ liếc nhìn màn hình, đôi mắt sâu bỗng trở nên bí hiểm hơn.

Sau khi Trần Xuân Độ nhận điện thoại, bên đầu bên kia vang lên một giọng nói già nua: “Tiểu Trần, bây giờ có thời gian ra ngoài ngồi một lúc không?”

Khóe miệng Trần Xuân Độ nhếch lên: “Đương nhiên là có rồi, được ông mời là vinh hạnh của tôi!”

“Được, một mình cậu qua đây, tôi đang ở quán cafe đối diện với tòa nhà Lê thị đợi anh.”

Trần Xuân Độ cúp điện thoại, vừa đi ra khỏi phòng làm việc đột nhiên bị ai đó gọi lại.

“Trần Xuân Độ.”

Trần Xuân Độ dừng lại, quay đầu nhìn thấy Lâm Trinh Tuyết đang ôm một tập tài liệu: “Anh đi ra khỏi công ty à?”

“Đi mua cafe, sao thế thư ký Lâm, muốn tôi giúp cô mua một ly cafe không?” Trần Xuân Độ hỏi.

Lâm Tuyết Trinh gật đầu, đôi môi hồng cong lên, khẽ nói: “Cảm ơn nhé.”

Cảnh tượng này, bị rất nhiều người nhìn thấy, càng là sự ngưỡng mộ, ghen tỵ đến đỏ cả mắt.

Cùng sống dưới một mái nhà, bản thân cũng cố gắng, mấy năm nay ngay cả phương thức liên hệ với Lâm Tuyết Trinh cũng không có, kết quả tên tiểu tử này, mới vào công ty được bao lâu, trực tiếp leo lên làm phó tổng, còn có thể khiến thư ký Lâm mỉm cười, đây là giấc mộng đẹp cầu mà không được của biết bao nhân viên Lê thị!

Càng tức giận hơn chính là Trần Xuân Độ và tổng giám đốc xinh đẹp nổi tiếng là quan hệ kia, còn trêu hoa ghẹo nguyệt với những yến oanh trong công ty!

Bọn họ không hiểu, Lê tổng, lẽ nào thật sự dung túng cho anh lượn lờ trong đám hoa?

Sau khi Trần Xuân Độ đi ra khỏi tòa nhà Lê thị, Lâm Tuyết Trinh ôm một tập tài liệu, đẩy cửa đi vào phòng tổng giám đốc.

“Gọi Trần Xuân Độ đến đây cho tôi.” Lê Kim Huyên cúi đầu làm việc, đầu cũng không ngẩng lên nói.

“Trần tổng…” Lâm Tuyết Trinh do dự nói: “Vừa đi ra ngoài rồi.”

“Đi ra ngoài rồi?” Lê Kim Huyên cau mày, vẻ mặt không được vui, tên tiểu tử này… không có gì tốt!

Lê Kim Huyên đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, cô nhìn thấy Trần Xuân Độ hai tay đút túi quần, vô cùng low đi qua đường, đi vào quán cafe đối diện.

“Anh ấy nói anh ấy đi mua cafe.” Lêm Trinh Tuyết giải thích nói.

“Tôi biết rồi.” Vẻ mặt Lâm Kim Huyên vẫn rất bình tĩnh.

….

Sau khi Trần Xuân Độ đẩy cửa đi vào quán cafe, liếc mắt đã nhìn thấy Đường Nhu và Đường Đức ngồi trong một góc của quán cafe.

Đường Nhu thực sự quá rõ ràng, mái tóc đen óng ả, còn có khuôn mặt xinh đẹp, tinh tế đến mức gần như khó tìm ra khuyết điểm.

“Aiyo, cơn gió nào thổi hai vị đến đây thế?” Khóe miệng Trần Xuân Độ nhếch lên, cà lơ phất phơ đi đến, ngồi xuống.

“Tiểu Trần, lần này tìm cháu đến cũng không có việc gì, chỉ là nói chuyện mà thôi.” Đường Đức đeo kính râm, với tư cách là trọng thần của Yên Kinh, an toàn là số một.

Lúc Trần Xuân Độ vừa đi vào, Trần Xuân Độ sớm đã cảm nhận được xung quanh quán cafe đều có đặc công canh giữ, trong quán cafe, cũng có mấy người ngụy trang, để giảm thiểu nguy hiểm mà Đường Đức sẽ gặp phải.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!