Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Phế Vật

Chương 174-1

Giọng nói Trần Xuân Độ lạnh lẽo, hơi thở toàn mùi máu và sát khí!

 

Anh không nói đùa, Irene và những đặc công kia hoảng hốt rời khỏi biệt thự, nhanh chóng mang luôn đội trưởng đi cùng.

 

Lúc này đội trưởng đã không còn chút sức lực nào nằm trên mặt đất, mặt xám như tro, trên người anh ta nhiều chỗ bị gãy xương, hơi thở cực kì yếu ớt.

 

Irene cắn môi… Cô ta hoài nghi thân phận của người bịt mặt kia, một quyền đã phế được tổ trưởng, rốt cuộc sức mạnh của anh kinh khủng đến mức nào?

 

Cô ta sẽ không tin đây là Trần Xuân Độ, người đã cùng cô ta cười đùa vui chơi vào ban ngày.

 

“Chẳng lẽ nhà họ Lê do anh ta bảo vệ, anh ta đúng lúc đi ngang qua chỗ này sao?” Irene thì thào, cô nghĩ mãi cũng không thông, ở nước C cũng không có nhiều nhân vật cao thủ như vậy, vì sao lại trùng hợp như vậy được, lại còn đụng phải nhà họ Lê ở thành phố T!

 

“Nhanh, nhanh đưa đi bệnh viện!” Những đặc công kia luống cuống đưa đội trưởng lên xe, từng chiếc xe con màu đen cấp tốc rời đi.

 

Trần Xuân Độ thấy đoàn xe rời đi, sắc mặt bình tĩnh, chuyện này không khiến trong lòng hơi gợn sóng.

 

Trong biệt thự, Lê Kim Huyên đứng bên cửa sổ nhìn hết mọi chuyện, sự choáng váng hiện rõ trên gương mặt tinh tế, đây chính là đặc công chuyên nghiệp đó, sao người kia lại lợi hại như vậy chứ, chỉ cần một chút thời gian đã giải quyết xong!

 

Nhất là quyền đầy sức mạnh kia khiến tim cô đập rộn, đến giờ vẫn chưa bình tĩnh lại được.

 

“Người kia, giống thần vậy.” Lê Kim Huyên nuốt nước bọt khẽ nói.

 

Vẻ mặt Tô Loan Loan nghiêm túc, gật đầu: “Thực lực như vậy có thể nói là mạnh nếu theo đội đặc chiến của chúng tôi.”

 

“Anh ta rốt cuộc là ai, tại sao lại giúp chúng ta?” Lê Kim Huyên hỏi.

 

“Tôi cũng không biết.” Tô Loan Loan lắc đầu nói: “Nhưng tôi thấy anh ta hơi quen mắt.” Tô Loan Loan vừa nói xong bỗng sững lại, giống như đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó.”

 

“Sao vậy?” Lê Kim Huyên hỏi.

 

Tô Loan Loan không nói gì, quay người hướng về phía phòng ngủ.

 

“Ầm!” Tô Loan Loan thô bạo đẩy cửa phòng Lê Kim Huyên ra, nhanh chóng chạy đến phòng Trần Xuân Độ.

 

Tô Loan Loan đẩy cửa phòng nhưng phát hiện đã bị khóa trái.

 

“Sao vậy?” Sự nghi hoặc hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên, cô ngơ ngác nhìn Tô Loan Loan.

 

Tô Loan Loan thô bạo đập cửa phòng, vẻ mặt lạnh lẽo.

 

Ban nãy cô đã liên tưởng người đó với Trần Xuân Độ.

 

Bóng lưng đó thực sự rất giống với Trần Xuân Độ… Chỉ là cô vô thức bỏ qua Trần Xuân Độ nên vẫn không nghĩ người đó là anh.

 

Ngoại trừ Trần Xuân Độ ra thì làm gì còn ai có bóng lưng tương tự như vậy ở biệt thự này chứ.

 

Mà khi Tô Loan Loan muốn mở cửa phòng thì lại bị khóa trái, điều này càng khẳng định suy nghĩ của cô hơn.

 

“Trần Xuân Độ, không mở tôi sẽ phá!” Tô Loan Loan nghiêm túc.

 

Bên trong phòng có tiếng đáp lại, Tô Loan Loan cười lạnh, quả nhiên như cô dự đoán, Trần Xuân Độ không có trong phòng.

 

Sau khi cô đập vài tiếng vào cửa phòng thì hơi lùi lại, hít một hơi thật sâu, dùng lực cực mạnh đá về phía cửa phòng nghỉ.

 

Một đá này dùng rất nhiều sức, chắc chắn có thể phá được cánh cửa này.

 

Đúng lúc Tô Loan Loan đang lấy đà lao về phía cửa thì cửa phòng bỗng nhiên mở ra, Tô Loan Loan không kịp phản ứng nên đá hụt, thân thể mất trọng tâm ngã về phía Trần Xuân Độ.

 

Trần Xuân Độ vô thức đỡ Tô Loan Loan, vẻ mặt ngạc nhiên: “Đừng như vậy, muốn tôi cũng không cần dùng cách như thế này đâu chứ?”

 

Tô Loan Loan giãy dụa đứng dậy, đẩy Trần Xuân Độ ra, bất mãn hừ lạnh một tiếng, đưa mắt nhìn anh.

 

Trần Xuân Độ mặc một bộ quần áo ngủ, trên mặt còn nhập nhèm mơ hồ, giống như một người đang ngủ ngon bị quấy rầy.

 

“Vừa rồi anh mới đi đâu?” Tô Loan Loan sắc bén chất vấn.

 

Trần Xuân Độ sững sờ: “Tôi không ở bên trong ngủ thì còn có thể đi đâu nữa? Trên giường cô sao?”

 

“Ngủ thì ngủ, tại sao lại khóa trái cửa?” Tô Loan Loan nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, ngôn ngữ mạnh mẽ.

 

Trần Xuân Độ cười lạnh: “Để đề phòng người như cô xông tới muốn làm ra chuyện ngoài ý muốn, giống như bây giờ vậy.”

 

“Anh…” Tô Loan Loan nghẹn lời, gương mặt xinh đẹp đỏ ửng.

 

Cô vừa thẹn vừa tức giận, rõ ràng đến vạch trần thân phận Trần Xuân Độ, kết quả không được gì lại còn bị trêu ngược lại!

 

“Cô Tô, Sếp Lê còn đang bên cạnh cô còn dám nhảy lên người tôi, nếu cô ấy không ở đây thì có phải cô muốn cho cô ấy đội mũ xanh không?” Khóe miệng Trần Xuân Độ nâng lên thành một nụ cười châm chọc, quái gở nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!