Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Phế Vật

“Cậu Lê, tôi mong anh sau này đừng hẹn riêng anh ấy ra ngoài nữa.” Sắc mặt Lê Kim Huyên rất khó coi, nếu không vì tấm thiệp mời Trần Xuân Độ để quên kia, cô hoàn toàn không thể biết chuyện xảy ra ở Shangri-La.

Đồng thời vừa nghĩ tới Trần Xuân Độ, cô cũng hận đến mức nghiến răng, không ngờ tên này lại giấu cô lén lút chạy đến đây!

Lê Kim Huyên cố ý nhấn mạnh chữ riêng, khiến sắc mặt Lê Thần Yên hơi cứng đờ, sau đó anh ta gật đầu, cười nói: “Tất nhiên là được.”

Lê Kim Huyên nhìn Trần Xuân Độ phía sau, nhỏ giọng nói: “Còn không mau cút!”

“Được.” Trần Xuân Độ không dám cãi lời Lê Kim Huyên, ngoan ngoãn đi theo sau lưng cô, nghênh ngang rời đi.

Trước cửa phòng VIP, Lê Thần Yên nhìn chằm chằm bóng lưng của Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên dần dần biến mất ở cuối cùng hành lang, ánh mắt bình tĩnh bắt đầu bị thay thể bởi sát khí.

Irene và tổ trưởng tiến lên, áy náy nói: “Là trách nhiệm của chúng tôi, không kịp thời xử lý anh ta.”

“Không thể trách các cô được.” Lê Thần Yên hờ hững nói, nheo mắt lại: “Theo hiểu biết của tôi với Trần Xuân Độ, tôi thật sự không ngờ cô ta sẽ đến, tôi nên sắp xếp người chặn cô ta trước cửa mới phải.”

Lê Thần Yên than khẽ một tiếng: ‘Tôi không ngờ họ Trần kia lại vô dụng như thế, không ngờ lại để một cô gái đến bảo vệ mình!”

“Phó bộ trưởng, tôi có một câu không biết có nên nói không…” Tô trưởng chần chừ một lúc mới lên tiếng.

“Cứ nói đi, đừng ngại.” Lê Thần Yên xoay người, nhìn chằm chằm tổ trưởng bằng ánh mắt sâu xa, giống như có thể nhìn thấu nội tâm anh ta chỉ với một ánh nhìn vậy.

“Tôi thấy anh ta… rất quen mắt…” Tổ trưởng cắn răng nói.

“Quen mắt?” Vẻ mặt Lê Thần Yên cứng đờ, bước ra, trên người tràn ngập khí thế sắc bén!

“Như một người quen cũ… Nhân vật huyền thoại của nước C!” Tổ trưởng nói.

“Anh chắc chứ?” Lê Thần Yên nghiêm túc hỏi.

“Cảm giác của tôi là ít nhất giống đến bảy tám phần.”

Lê Thần Yên đứng chắp tay, cả người như bị sương mù thần bí bao phủ, ánh mắt không ngừng chớp lóe, khiến người ta hoàn toàn không đoán được suy nghĩ của anh ta.

“Chỉ cần cho tôi một cơ hội, tôi sẽ có thể thăm dò hư thực của anh ta!”

“Được!”

Maybach chạy nhanh trên đường, Trần Xuân Độ cẩn thận loái xe, thỉnh thoảng nhìn sắc mặt của nữ Tổng giám đốc xinh đẹp qua kính chiếu hậu.

Sau khi vào trong xe, cô vẫn chưa nói câu nào, khuôn mặt lạnh như băng như ai nợ cô mấy tỷ không trả vậy, cực kỳ khó coi.

Một lúc lâu sau đó, khi Trần Xuân Độ vừa thả lỏng, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói lạnh như băng, khiến anh run rẩy một cái.

“Đi gặp riêng anh ta, anh cho rằng anh là ai?”

Giọng nói này đột nhiên xuất hiện, suýt khiến Trần Xuân Độ sợ muốn hồn bay phách tán.

Trần Xuân Độ lúng túng ho khan mấy tiếng: “Huyên à, không phải vì anh lo em đi dự tiệc sẽ gặp nguy hiểm sao?”

Lê Kim Huyên ngồi ở hàng ghế sau bị câu nói này của Trần Xuân Độ chọc giận, cười khẩy: “Nói tôi là sao chổi à? Sao anh không nhìn xem khi nãy mình sợ thành thế nào, một người đàn ông lại đi trốn sau lưng một người phụ nữ, chẳng tra làm sao cả!”

Trần Xuân Độ điều khiển tay lái, nghe thấy thế thì cực kỳ uất ức, thầm nghĩ, không phải vì em tự tiện đi vào sao… Nếu không phải Lê Kim Huyên xuất hiện, lúc này có lẽ Lê Thần Yên đã sợ tè ra quần rồi…

“Đúng là giỏi thật, anh tưởng anh là ai, anh có thể đại diện nhà họ Lê đến đàm phán với anh ta sao?” Lê Kim Huyên lạnh lùng quát, giống như một nữ vương cao quý, không ngừng trách mắng Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ vừa lái xe vừa nghe mắng, trong lòng vô cùng uất ức.

Cô sớm không đến muộn không đến, lại đến cứu Trần Xuân Độ vào lúc đó… Đây rõ ràng là đến cứu Lê Thần Yên mà!

“Nếu không nhờ có tôi, khi nãy nói không chừng anh đã chết ở đó rồi!” Lê Kim Huyên nói.

Trần Xuân Độ đột nhiên lên tiếng: “Thật ra em không nên đến, khi nãy có ít nhất mấy chục người ẩn nấp bên ngoài khách sạn đấy.”

Lê Kim Huyên sửng sốt, Trần Xuân Độ nói tiếp: “Một nhóm ở trong bụi có, một nhóm trong xe trước cửa, còn mấy nhóm chia ra ở những điểm mù trong khách sạn nữa.”

Trần Xuân Độ hờ hững nói, lúc anh xuất hiện ở khách sạn, chỉ với một ánh mắt đã có thể nhìn ra tất cả rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!