Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Phế Vật

Trong khi ăn, Irene liên tục nâng cốc mời anh uống rượu, hết ly này đến ly khác mà không hề ngừng nghỉ.

“Cô Ngải, tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào uống rượu giỏi như cô.” Trần Xuân Độ cười nói.

Irene mỉm cười, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tự tin, năm đó khi được huấn luyện làm đặc vụ ngầm thì cũng đã được đào tạo chuyên nghiệp để nâng cao tửu lượng, làm sao một người bình thường như anh thể đo được với cô ta được!

Nhưng trong lòng Irene cũng hơi ngạc nhiên về tửu lượng của Trần Xuân Độ. Lượng rượu mà họ vừa uống có thể quật ngã mấy người đàn ông đô con, còn anh đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu gì.

Irene liếc nhìn Lê Kim Huyên, đôi mắt chơm chớp, nháy mắt ra hiệu với cô.

Lê Kim Huyên hiểu ý bỗng cất giọng nói dễ nghe: “Uống những thứ này có nghĩa lý gì chứ, muốn uống thì phải uống loại trắng cơ.”

“Loại trắng?” Trần Xuân Độ kinh ngạc liếc nhìn Lê Kim Huyên với vẻ mặt kỳ lạ.

Cô rất kén chọn, ngoại trừ Lafite cao cấp hàng đầu thì hầu như không uống rượu nào khác, sao hôm nay đột nhiên lại nói muốn uống loại màu trắng?

Chẳng bao lâu sau người phục vụ đi đến và đổi tất cả thành rượu Mao Đài.

Đột nhiên ánh mắt của Trần Xuân Độ nhìn về phía Irene , nhìn thấy hai người họ trao đổi ngầm với nhau, chợt hiểu ra điều gì đó, sâu thẳm trong đôi mắt anh dần dần ấp ủ…

“Được thôi, rượu trắng uống rất cuốn.” Trần Xuân Độ cười ha ha gật đầu đồng ý.

Vừa mở chai rượu Mao Đài ra mở ra, hương thơm đã lan tỏa nồng nàn, Irene vừa nâng cốc vừa nói: “Anh Trần, anh thật là phong lưu, không ngờ người đầu tiên tôi quem biết khi tới T lại là anh.”

Trần Xuân Độ cười nói: “Với người táo bạo thì sao lại dùng ly được.”

Anh cầm lấy chai rượu áp môi vào miệng chai, uống ừng ực như trâu uống nước dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Irene và Lê Kim Huyên có vẻ choáng váng, họ không ngờ rằng anh sẽ cắn câu sớm như vậy.

Khóe miệng của Tô Loan Loan khẽ nhếch lên có vẻ khinh thường, cô ta nhìn Trần Xuân Độ, trong lòng giễu cợt, quả nhiên…Anh ta sập bẫy rồi!

Đợi lát nữa khi Trần Xuân Độ đã say, Irene lại dùng Truth Serum để phát huy tối đa hiệu quả của thuốc, đến lúc đó rốt cuộc thân phận của anh ta là ai sẽ rõ!

Cho dù Trần Xuân Độ che giấu kĩ đến đâu, Tô Loan Loan cũng không tin với ảnh hưởng của Truth Serum do nước M mới sáng chế gần đây mà anh vẫn không chịu thừa nhận!

Sau khi nốc hết một chai rượu, đúng như đám người Irene dự đoán, Trần Xuân Độ ợ hơi một cái, nồng nặc mùi rượu và sắp say khướt rồi.

Trần Xuân Độ sau khi mơ màng nhìn chằm chằm Irene rồi nở nụ cười ngây ngốc: “Người đẹp, uống tiếp không?”

Irene và Lê Kim Huyên đưa mắt nhìn nhau nở nụ cười, bây giờ anh say đến nối thậm chí còn không nhớ nổi Irene là ai.

Irene cẩn thận dò hỏi: “Anh có biết mình là ai không?”

“Tôi là ai thế?” Trần Xuân Độ ngẩn người ra.

Cô ta thở phào nhẹ nhõm, đôi bàn tay nõn nà nhanh nhẹn đổ Truth Serum vào rượu, chất lỏng không màu không mùi nhanh chóng hòa tan, Irene đẩy ly rượu đến trước mặt anh: “Nào, anh Trần, tôi kính anh một ly.”

“Được thôi.” Trần Xuân Độ cười ngây dại, nhấp một ngụm, bắt đầu cẩn thận nhìn thăm dò Irene.

Khuôn mặt thanh tú, xinh đẹp và quyến rũ, mái tóc đen nhánh buông xõa sau vai, đôi mắt đẹp trong veo như làn nước mùa thu.

Khác với khí chất lạnh lùng như băng của Lê Kim Huyên, cô ta được ví như nữ thần của làng giải trí, với khí chất có thể khiến mọi người mê đắm, quyến rũ trời sinh, khiến trái tim bao người dâng lên khát khao chinh phục, hận không thể giữ ở trong túi, yêu thương chiều chuộng suốt đời.

Một lúc sau, Trần Xuân Độ hoa mắt chóng mặt, lẩm bẩm nói: “Khốn kiếp, đau đầu quá…”

Irene vui mừng khôn xiết, vội vàng hỏi: “Anh Trần, anh còn nhớ mình tên gì không?”

“Nhĩ Đông Trần, Đông trong Đông Nam Á.” Trần Xuân Độ choáng váng, vẻ mặt của Tô Loan Loan nghiêm nghị, Truth Serum phát huy tác dụng rồi.

“Cả đêm không về nhà, anh đã ở đâu?” Lê Kim Huyên cất giọng hỏi.

“Quán bar.” Trần Xuân Độ nói.

Trái tim Lê Kim Huyên run lên, vẻ mặt khó coi bỗng tái nhợt đi… Quả nhiên là ở quán bar, trong đôi mắt của cô không khỏi có sự thất vọng.

“Anh làm gì trong quán bar? Có phát sinh quan hệ với người khác không?” Tô Loan Loan hừ lạnh một tiếng rồi tiếp tục hỏi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!