Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Phế Vật

Nếu như ngài Chu ở đây, nghe thấy lời của Trần Xuân Độ chắc sẽ tức ói ra máu.

Hai tay hắn ta đã nhuốm đầy máu tươi, chân giẫm trên đống xương trắng, mới ngồi lên vương tọa của thế giới ngầm, nhận được vô số kính ngưỡng của thế lực ngầm, kết quả tới miệng của Trần Xuân Độ, lại biến vị, vậy mà trở thành một tên côn đồ quèn?

Nếu không phải là ngài Chu kiêng kỵ Trần Xuân Độ, căn bản không nhịn được rồi!

“Cô bây giờ sao đây?” Trần Xuân Độ liếc nhìn Đường Như ở một bên, thần sắc có hơi bất lực.

“Tôi sao mà biết?” Đường Nhu nhún nhún vai.

“Cô bình thường thì làm những gì?” Trần Xuân Độ hỏi.

“Ban ngày chơi, buổi tối đi quẩy hộp đêm.” Đường Uyển trang điểm nhạt, gương mặt xinh đẹp tinh tế, thanh trần thoát tục, tựa như trích tiên, rất khó khiến người ta liên tưởng tới mỹ nữ cực phẩm sexy nóng bỏng, mị hoặc trước đó là cùng một người.

Dường như sau khi trải qua chuyện tối qua, Đường Nhu đã thay đổi tới nghiêng trời lệch đất, cả con người đều thay đổi, không tiếp tục dụ dỗ người khác như vậy nữa.

“Cô ngoài chơi ra, vẫn là chơi?” Trần Xuân Độ có hơi cạn lời, ông nội của Đường Nhu, cả ngày bận bịu chuyện quốc gia đại sự ở Yến Kinh, căn bản không rảnh quản cô ta, cho nên thành ra phản nghịch như này.

Ba của Đường Nhu, đoán chắc cũng là phụ tá cho ông nội của Đường Nhu, không có tâm tư đi để ý cô ta, mới khiến cô ta biến thành dáng vẻ như bây giờ.

“Anh có thể dẫn tôi đi chơi cùng không?” Đôi mắt đẹp của Đường Nhu chớp nhẹ, nhìn Trần Xuân Độ chăm chúc, dịu giọng hỏi.

“Tôi không có tiền.” Trần Xuân Độ nói, trên thực tế, Trần Xuân Độ không định động tới tài khoản ngân hàng ở nước ngoài… Thanh Niên từng dặn anh, anh lặng lẽ lẻn vào trong nước C, nước C không biết, nếu như bị nước C túm được manh mối của anh, rất có khả năng khiến Lê Kim Huyên phải chịu liên lụy.

“Hừ, một người đàn ông như anh, ngay cả chút tiền xách cũng không có, cũng không biết xấu hổ mà làm một người đàn ông.” Đường Nhu trợn đôi mắt đẹp với vẻ khinh thường.

“Cái tôi có là tiền, chỉ là không lấy ra được.” Trần Xuân Độ giải thích, mà Đường Nhu tự nhiên sẽ không nghe lọt: “Lời này của anh nói cũng như không.”

“Cô tin hay không thì tùy.” Trần Xuân Độ cũng lười giải thích rồi, dứt khoát xoay người đi về phía chiếc xe đạp tàn tạ để ở đằng xa.

“Này, anh đứng lại cho tôi!” Đường Nhu nhìn bóng lưng của Trần Xuân Độ, đôi mắt đẹp trợn to, tên này vậy mà dám vứt cô ta lại, một mình chạy rồi! Thật sự quá không phải là đàn ông rồi!

Nhưng đợi khi Đường Nhu đuổi tới, Trần Xuân Độ đã đạp xe đạp nhanh chóng rời khỏi, biến mất không thấy tăm hơi đau nữa.

Trong phòng làm việc của tổng giám đốc, Lê Kim Huyên ngồi trong văn phòng gọi Lâm Trinh Tuyết vào.

“Biết Trần Xuân Độ đi đâu không?” Lê Kim Huyên hỏi.

Gương mặt đơn thuần tuyệt mỹ của Lâm Trinh Tuyết sững sờ một trận: “Cô không biết sao?”

Lê Kim Huyên khẽ lắc đầu, Lâm Trinh Tuyết nói: “Tôi cũng không biết anh ta đã đi đâu.”

Lê Kim Huyên mày ngài nhíu lại, gương mặt tinh tế xuất hiện một tia lạnh lẽo, cái tên Trần Xuân Độ này, bây giờ cả ngày đều không biết chạy đi đâu, trước đây còn có thể ngoan ngoãn ở nhà, bây giờ tốt rồi, ngay cả cô cũng không biết hành tung của anh rồi!

“Cô gọi điện thoại cho anh ta chưa?” Lâm Trinh Tuyết hỏi.

“Gọi rồi, không nghe.” Lê Kim Huyên trầm giọng nói.

Lúc Lê Kim Huyên nói chuyện với Lâm Trinh Tuyết, lúc này, đang có một BMW màu đen, từ trong một khách sạn lái xe, chạy thẳng tới tòa cao ốc của Lê Thị.

Không lâu sau, chiếc BMW màu đen dừng ở dưới lầu của tòa cao ốc Lê Thị, một người đàn ông mặc vest chỉn chu bước từ trên chiếc BMW xuống, đeo kính gọng vàng, cả người tỏa ra khí chất nho nhã.

Người đàn ông có mái tóc màu vàng đẩy nhẹ chiếc kính lên, trong tay cầm một tập văn kiện, mặt mày kiêu ngạo đi tới cửa lớn của tòa cao ốc Lê Thị.

Hai người bảo vệ cản người đàn ông có mái tóc vàng để kiểm tra thân phận, nhưng người đàn ông có mái tóc vàng lại hừ lạnh một tiếng, từ trên cao liếc nhìn hai người bảo vệ, nói: “Tôi là người của cậu cả nhà họ Lê ở Yến Kinh, hôm nay tới là đưa thiệp mời cho Lê Kim Huyên.”

“Nhà họ Lê ở Yên Kinh?” Hai người bảo vệ liếc nhìn nhau, sau đó bật cười nói: “Chính là Lê Thần Vũ của nhà họ Lê bị truy sát giống như chó rơi xuống nước đó hả?”

“Anh!” Trên mặt người đàn ông có mái tóc vàng xuất hiện vẻ lạnh lùng: “Dám sỉ nhục cậu hai của nhà chúng tôi, anh tính là cái thá gì, sống quá lâu rồi chăng?”

“Cậu hai của nhà các anh đã trở thành phế vật rồi, các anh còn thật sự cao cao tại thượng sao?” Hai người bảo vệ cười ha hả nói.

“Cậu cả của chúng tôi chuyến này tới đây, chính là tới tính hết nợ nần thay cho cậu hai.” Người đàn ông có mái tóc vàng liếc nhìn hai người bảo vệ: “Sỉ nhục nhà họ Lê, tới lúc đó cậu cả bắt đầu tính nợ, các người một người cũng đừng mơ thoát được!”

“Tôi nhớ, cậu hai của các anh nhiều lần sỉ nhục Lê tổng của chúng tôi, kết quả bị lật ngược vả mặt bôm bốp, nghe thôi cũng đau.” Một người bảo vệ không chịu yếu thế thì buông lời châm chọc.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!