Sắc mặt Lê Thần Yên lạnh lẽo, hiện lên một tia dữ tợn, bàn tay cầm điện thoại đi động bỗng nhiên phát lực, điện thoại rạn nứt.
“Cảnh cáo?” Lê Thần Yên giận quá hóa cười, sắc mặt tái xanh: “Tôi chưa bao giờ nhận bất cứ uy hiếp cảnh cáo nào!”
Lê Thần Yên vừa đến thành phố T, đã dám cảnh cáo Lê Thần Yên, kẻ cầm đầu cuồng ngạo phách lối đến mức nào, hoàn toàn không để nhà họ Lê vào trong mắt!
Những hình ảnh và video này, rõ ràng là mỉa mai Lê Thần Yên, cảnh cáo anh ta đừng quá phận, nếu không thì kết cục cũng giống như ảnh chụp và video này.
“Thành phố T, lại có người gan to bằng trời, dám làm chuyện như vậy.” Thuộc hạ kia nói.
“Nếu như là gan của anh ta không to, Thần Vũ cũng sẽ không bị đứt một tay!” Sắc mặt Lê Thần Yên lạnh lẽo: “Lễ gặp mặt của anh ta… Rất tốt, đi mở tiệc chiêu đãi nhà họ Lê, tối mai, tôi mời khách ở khu vực phồn hoa nhất của thành phố T, những người được mời, nhất định phải đến!”
“Vâng.” Thuộc hạ vội vàng quay người rời đi, Lê Thần Yên đóng cửa phòng, nói nhỏ: “Đấu với tôi, anh có tư cách sao?”
Lê Thần Yên đi đến bên giường, chỉ thấy nữ thư ký xinh đẹp co quắp trong chăn, khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ lộ ra vẻ mong đợi:, “Xảy ra chuyện gì, sao lâu như vậy.”
Lê Thần Yên giật ga giường ra, nữ thư ký xinh đẹp hét lên một tiếng, hai tay che ngực, hoảng sợ nhìn Lê Thần Yên.
Lê Thần Yên thô bạo đè lên, nhanh chóng cởi áo choàng tắm, giống như một con mãnh thú xổ lồng, điên cuồng xâm chiếm nữ thư ký xinh đẹp.
“Đều không có cảm giác…” Nữ thư ký xinh đẹp từ bỏ vùng vẫy, Lê Thần Yên nhẹ nhàng như quân tử, ai có thể nhờ anh ta lại có một mặt thô lỗ như vậy!
Dưới khí chất lạnh nhạt kia, che giấu một bộ mặt thật khiến nữ thư ký xinh đẹp không ngờ!
… …
Sáng sớm hôm sau, Lê Kim Huyên mở đôi mắt đẹp nhập nhèm ra, cảm giác đau nhức bên hông khiến cô nhanh chóng khôi phục ý thức, nhớ tới chuyện xấu hổ tối qua.
Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên lập tức lạnh lẽo, giờ phút này cô hận không thể chặt Trần Xuân Độ ngay lập tức!
Lê Kim Huyên vừa thẹn vừa giận… Trần Xuân Độ gan to bằng trời, cũng dám động tay động chân với cô, đáng giận hơn là, sau đó cô lại ngủ thiếp đi, hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, ngộ nhỡ Trần Xuân Độ làm chuyện xấu…
Lê Kim Huyên cúi đầu, nhìn quần áo mình mặc vẫn hoàn hảo, mới yên tâm đôi chút.
Lê Kim Huyên tắm rửa thay quần áo xong, trang điểm nhẹ hàng, xỏ dép chậm dãi từ trên lầu hai đi xuống, khi cô nhìn thấy Trần Xuân Độ, đôi mắt đẹp co rụt lại, lộ ra vẻ sắc bén.
Lê Kim Huyên ngồi đối diện Trần Xuân Độ, nhìn Trần Xuân Độ ăn như hổ đói không chút phong độ, hỏi: “Tối hôm qua anh rất lợi hại nha!”
Giọng điệu của Lê Kim Huyên rất lạnh, sắc mặt khó coi, khiến trong lòng Trần Xuân Độ bỗng nhiên có cảm giác không ổn.
“Lê tổng, bây giờ eo của em có phải đã thoải mái hơn so với lúc trước không, bệnh của em tối hôm qua đã được anh làm dịu hơn một nửa…” Trần Xuân Độ nịnh nọt giải thích, lại bị Lê Kim Huyên không chút do dự ngắt lời: “Tối hôm qua khi tôi nói anh dừng lại, anh vẫn xoa bóp rất vui vẻ nha?”
“Ây…” Trần Xuân Độ xấu hổ, anh không ngờ Lê Kim Huyên ngủ một giấc tỉnh, vẫn còn xoắn xuýt chuyện này.
“Tiểu Huyện, cậu ta cũng là vì muốn khiến cậu bớt đau!” Tô Hiểu Vân ở bên cạnh cười khuyên nhủ.
“Tô Hiểu Vân, có phải cậu có một chân với anh ta không? Lần nào cũng che chở cho anh ta!” Lê Kim Huyên hai tay chống nạnh, đôi môi đỏ dịu dàng mở ra nói.
Tô Hiểu Vân lạnh nhạt: “Anh ta là người đàn ông của cậu, nếu tớ có một chân với anh ta, điều này không phải có nghĩa rằng cậu không có bản lĩnh, giữ không được trái tim của người đàn ông của cậu sao?”
“Cậu…” Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên trợn lên, luận về miệng lưỡi, sao cô có thể vượt qua Tô Hiểu Vân, người đã trở về sau nhiều năm vất vả lập nghiệp du học ở nước ngoài?
Lê Kim Huyên nói không lại Tô Hiểu Vân, dứt khoát giở trò vô lại, đôi chân dài trừng thẳng tắp, thở phì phò bĩu đôi môi đỏ, dáng vẻ tức giận.
“Cậu có ăn hay không, những món này đều là chồng cậu làm, cậu lấy oán trả ơn thì cũng đừng ăn!” Tô Hiểu Vân cười nói.
“Không thèm tính toán chi li với loại người như cậu!” Lê Kim Huyên bĩu đôi môi đỏ, bỗng nhiên đứng dậy, đi lên phòng ngủ.
Trần Xuân Độ lộ ra vẻ xấu hổ: “Chuyện này nên xử lý thế nào?”
“Cô ấy luôn luôn nói năng chua ngoa nhưng trái tim lại mềm như đậu hũ, có lẽ khó tiếp nhận chuyện tối hôm qua cậu khiến cô ấy như vậy… Không sao, cậu đem bữa sáng lên là được!” Tô Hiểu Vân vô cũng hiểu rõ Lê Kim Huyên, nói.
Trần Xuân Độ gật đầu, bưng một bàn bữa sáng đi đến lầu hai, sau khi đẩy cửa phòng ngủ ra, nhìn thấy Lê Kim Huyên tựa bên giường, đường cong bóng lưng rất gợi cảm.
“Kim Huyên, anh mang bữa sáng lên cho em!” Trần Xuân Độ dịu dàng nói.