“Không cần quan tâm.” Lê Thần Yên nhàn nhạt mở miệng, trong giọng nói đầy vẻ tự tin, khiến rất nhiều người áo đen rơi vào trầm mặc.
Lê Thần Yên quá tự tin, tập đoàn Bàng thị đó chi phối rất nhiều thế lực lớn mạnh của thành phố T! Dù Thần Vũ ở đây cũng không dám từ chối, mà vị cậu cả nhà họ Lê này lại hoàn toàn không để vào trong mắt!
Thành phố T có vô số thế lực san sát, Tập đoàn Bàng thị là cao nhất, Bàng thị đã là một gia tộc hoàng kim từ thời cổ của thành phố T, nội tình thâm hậu khó có thể lường được!
Bàng thị trông coi Thành phố T, nói không khoa trương, Thành phố T, họ Bàng đều không đủ!
Có rất nhiều người nói, dựa vào quy mô của Tập đoàn Bàng thị, cho dù ở Yên Kinh, cũng vượt qua rất nhiều gia tộc khác!
Lời mời của Tập đoàn Bàng thị, đây chắc chắn là vinh dự lớn nhất!
Lê Thần Yên, lại hoàn toàn không quan tâm!
Lê Thần Yên nhanh chóng đi qua một đường băng kéo cảnh giới trên sân bay, đột nhiên anh dừng chân, đảo mắt, đôi mắt yếu ớt, ẩn hiện sự lạnh lùng: “Đây đều là cao thủ nhà họ Lê của ta, có một vị là nhất mạch trưởng lão, vậy mà tất cả đều bị đồ sát!”
“Cậu cả, muốn cho người đến dọn dẹp sạch sẽ vết tích ở nơi này không?” Một vị người áo đen mở miệng hỏi.
“Không cần!” Lê Thần Yên lắc đầu, giọng điệu lạnh nhạt, lại lộ ra một cỗ lạnh lẽo: “Đây là sỉ nhục của nhà họ Lê chúng ta, lần này tôi đến đây chính là để huyết tẩy sỉ nhục!”
“Trưởng lão nhà họ Lê của tôi chết ở đây, nếu như tôi không thể cho gia tộc một lời giải thích, tôi cũng sẽ không tốt hơn!” Lê Thần Yên tự lẩm bẩm: “Trần Xuân Độ, tôi hi vọng anh đừng quá yếu!”
Những người mặc áo đen đi theo sát phía sau chấn động trong lòng, Lê Thần Yên, lại còn hi vọng Trần Xuân Độ đừng quá yếu? !
Cậu hai nhà họ Lê đã lật xe ở chỗ này, cậu cả, trong lòng lại vô cùng tự tin!
“Có thể chém đứt một cánh tay của tên phế vật Thần Vũ đó chẳng phải bản lĩnh gì, trí thông minh cao được chút tên tuổi trên thường trường cũng chả là cái thá gì, còn lâu mới có thể cùng ngươi lừa ta gạt, so với sát khí tứ phía ở quan trường, cảm giác một nước cờ vô ý, thua cả một bàn cờ, anh ta vẫn chưa được trải nghiệm!” Lê Thần Yên giống như nhìn thấy suy nghĩ của những người mặc áo đen kia, bình tĩnh nói.
“Ở Yên Kinh, rất nhiều người có thể làm được!” Lê Thần Yên nói, những người mặc áo đen kia gật đầu, lộ ra vẻ cung kính và khinh thường.
Yên Kinh có rất nhiều gia tộc, lại có triều đình tồn tại, là một đại đế sáng chói huy hoàng, Thành phố T chỉ phồn hoa, có thể so sánh với Yên Kinh sao?
“Tiện nhân Lê Kim Huyên kia, vốn là huyết mạch dơ bẩn của gia tộc chúng ta, anh ta lại còn bằng lòng ở rể, điều này với bí mật trên người anh ta, có chút mâu thuẫn!” Lê Thần Yên tự nói, đôi mắt thâm thúy.
“Chẳng lẽ anh ta muốn lợi dụng Lê Kim Huyên để che chở cho mình?” Một người áo đen nói.
“Lê Kim Huyên ở Thành phố T danh tiếng không nhỏ, dáng vẻ như vậy của anh ta sẽ chỉ khiến cho người khác càng thêm chú ý, mục đích của anh ta có chút kỳ lạ!” Lê Thần Yên tinh tế suy tư, nếu như Trần Xuân Độ ở đây, nghe được những lời này của Lê Thần Yên, chắc chắn sẽ giật mình trong lòng, năng lực suy đoán của Lê Thần Yên quá mạnh mẽ, vậy mà đã bắt đầu tiếp cận mục đích thật sự của Trần Xuân Độ.
“Tìm một khách sạn bình dân ở lại, từ chối tất cả tiệc tùng và các cuộc việng thăm, giám sát chặt chẽ mỗi người trong nhà họ Lê!” Lê Thần Yên bước ra khỏi sân bay, ngồi vào trong một chiếc xe màu đen hồng kỳ, một giọng nói thanh thúy vô tận từ trong xe truyền ra.
“Vâng.” Người áo đen đáp lời, trong lòng rung động.
Lê Thần Yên và Lê Thần Vũ hoàn toàn khác biệt, tâm tư của cậu cả quá sâu, không ai có thể hiểu được!
… …
Trong khu nhà cao cấp của nhà họ Lê, Lê Kim Huyên toàn thân đau nhức, bất tri bất giác nằm trên ghế sa lon, ngủ rất ngon.
Sau khi Trần Xuân Độ xoa bóp cho Lê Kim Huyên xong, rón rén bế cô lên, cử chỉ nhẹ nhàng đi lên lầu hai.
Sau khi đặt Lê Kim Huyên lên giường, đắp kín mền, Trần Xuân Độ mới từ lầu hai đi xuống.
“Lá gan của anh càng lúc càng lớn.” Tô Hiểu Vân nhìn anh đầy ẩn ý.
Trần Xuân Độ cười hắc hắc nói: “Còn không phải do chị Tô bồi dưỡng sao!”
“Tôi cũng không dạy anh giở trò xấu với vợ anh!” Tô Hiểu Vân đảo đôi mắt xinh đẹp: “Cậu biết tại sao tiểu Huyên vẫn luôn xem thường cậu không?”
Trần Xuân Độ mang vẻ mặt bình tĩnh: “Tôi biết.”
“Thật ra, dù anh làm cho cô ấy rất nhiều chuyện đi chăng nữa, cũng không bằng anh ra ngoài tìm một công việc, như vậy ít nhất cô ấy sẽ không nhìn anh bằng ánh mắt thành kiến!” Tô Hiểu Vân thành khẩn nói.
“Chị Tô, cả thế giới đã từng thuộc về tôi, nhưng bây giờ tôi chỉ muốn bảo vệ mọi người!” Trần Xuân Độ cười nhạt một tiếng, hời hợt nói.
“Lại bắt đầu khoác lác!” Tô Hiểu Vân mím môi liếc nhìn: “Tại sao anh không nói chính anh là chúa tể của thế giới này đi?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!