Metis thật sự hối hận, cô ta không nghĩ tới, Trần Xuân Độ còn có thể tràn đầy tinh lực như vậy…Quả thực như là mãnh thú, không biết mệt mỏi!
Hôm nay cô ta đã chịu đủ thống khổ, so với lần trước còn mãnh liệt hơn! Cô ta đã đau đớn muốn bất tỉnh!
…
Đêm khuya, ở trong một quán rượu, một thanh niên đẹp trai liên tục gọi điện thoại cho Trần Xuân Độ, nói lầm bầm: “Kỳ lạ, không nhận điện thoại tôi, không đúng, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi?’’
Thanh niên đẹp trai đột nhiên tê cả da đầu, anh ta nghĩ tới Trần Xuân Độ có thể đã đi tìm Metis, nhưng mà Metis là nữ thần trí tuệ, chẳng lẽ Trần Xuân Độ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
Thanh niên đẹp trai suy nghĩ kỹ lại, anh ta bắt đầu tìm kiếm vị trí cuối cùng của Trần Xuân Độ, tìm một lúc sau, rốt cuộc tìm được vị trí của Trần Xuân Độ.
Mà khi thanh niên đẹp trai thông qua bản đồ vệ tinh nhìn thấy vị trí cuối cùng Trần Xuân Độ ra vào chính là khách sạn nào đó, vẻ mặt lập tức trở nên cổ quái.
‘‘Mẹ kiếp, vào khách sạn cả đêm chưa về… Lão đại, không phải nữ thần Trí Tuệ cũng ở trong đó sao?’’ Thanh niên đẹp trai tự nói.
‘‘Mẹ nó, nếu thật sự là nữ thần trí tuệ, vậy lão đại thật tuyệt vời.’’ Hai mắt của thanh niên đẹp trai tỏa sáng, hưng phấn lẩm bẩm: “Đây là giành vinh quang về cho đất nước, tuyệt vời!’’
Thanh niên đẹp trai cũng không biết đây đã là lần thứ hai.
…
Đêm khuya, bên ngoài khách sạn cực kì yên tĩnh, chỉ có một phòng thuê ở trong đó, đèn đuốc sáng trưng, ga giường sớm đã ướt đẫm.
Metis xụi lơ ở trên giường, toàn thân bất lực, giọng nói đều đã khàn khàn: “Long… Không, không được. Đã sưng lên rồi.’’
Trần Xuân Độ không nghe thấy cũng không để ý, như dã thú thoát ra khỏi lồng, khiến cho Metis muốn sụp đổ!
Tục ngữ nói, chỉ có trâu mệt chết, không có ruộng cày xấu, nhưng bây giờ, Metis cực kì hoài nghi cô ta đã bị cày hỏng!
‘‘Long… Tôi thật sự sai, anh thả tôi ra đi…’’ Metis lắc đầu, nước mắt rơi xuống.
‘‘Đây chính là cái giá phải trả khi làm tôi tức giận!’’ Trần Xuân Độ cắn răng, hai con ngươi hằn lên tia máu, anh cũng đã kiệt sức, nhưng vẫn cứng rắn cắn răng tiếp tục cày cấy!
Đột nhiên, Trần Xuân Độ cầm một bình tinh dầu đến lạnh lùng nói: “Không phải cô đã cạn kiệt sức lực rồi sao?’’
‘‘Anh muốn làm gì?’’ Metis đề phòng, luôn cảm thấy đây không phải chuyện gì tốt.
Cũng không lâu lắm… Bên trong phòng lại vang lên âm thanh kỳ quái, bay ra ngoài cửa sổ, vang tận mây xanh.
…
Sáng sớm hôm sau, Trần Xuân Độ đứng dậy, toàn thân đau nhức bất lực, đêm qua anh đã ròng rã phấn đấu chín lần! Một đêm chín lần!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!