Đôi mắt Trần Xuân Độ sâu thẳm, thế lực sau lưng quán trà này chắc chắn không đơn giản, nước rất sâu.
Trần Xuân Độ đẩy cửa đi vào quán trà, Lê Thần Vũ đang cầm chén trà ngửi hương thơm của trà, sắc mặt rất hưởng thụ.
Két!
Như cảm nhận được Trần Xuân Độ đã vào, Lê Thần Vũ đột nhiên trợn mắt, nhìn Trần Xuân Độ, vẻ mặt bình tĩnh nhưng đôi mắt lại rất lạnh lùng.
“Tôi chờ anh rất lâu rồi đấy.” Lê Thần Vũ chậm rãi mở miệng, đã không còn vẻ bình tĩnh như lần đầu tiên gặp Trần Xuân Độ nữa.
Lần đầu tiên gặp Trần Xuân Độ, anh ta không biết Trần Xuân Độ nên không coi trọng anh.
Còn bây giờ, anh ta xem Trần Xuân Độ như kẻ thù, chỉ muốn diệt trừ ngay lập tức.
Sau khi Trần Xuân Độ ngồi xuống, Lê Thần Vũ vỗ vỗ tay, bà chủ mang theo ấm trà đi ra rót cho Trần Xuân Độ.
Ngay lúc bà chủ xoay người đi, ánh mắt Trần Xuân Độ nhìn về phía vòng eo khêu gợi vặn vẹo kia của bà chủ, rất lâu anh cũng chưa thể dời mắt được.
Lê Thần Vũ cười một cách châm chọc, xem ra Trần Xuân Độ vẫn háo sắc như xưa.
Nhưng anh ta không biết rằng, đôi mắt của Trần Xuân Độ sâu thẳm là vì bước đi vừa rồi của bà chủ khiến anh rất bất ngờ.
Bước đi vừa rồi của bà chủ ngay cả Lê Thần Vũ cũng không để ý đến, mỗi một bước đi đều chuẩn xác không thể nhầm lẫn, những bước đi tương đồng, thân pháp lại khác thường.
Thân phận của bà chủ chắc chắn không đơn giản như vậy, nếu không thì lấy đâu ra nhiều Đại Hồng Bào để mở quán như vậy chứ?
Trần Xuân Độ liên tục nhìn xung quanh, xem Lê Thần Vũ như không hề có mặt, khiến sắc mặt Lê Thần Vũ lạnh lùng hơn. Kẻ lưu manh này, sắp chết đến nơi rồi còn không hề phát hiện ra.
Trên thực tế, Trần Xuân Độ đang quan sát cách bố trí của quán trà.
“Hôm nay tôi tìm anh là để đàm phán.” Lê Thần Vũ mở miệng, nhìn Trần Xuân Độ, nói: “Hay là chúng ta làm một giao dịch được chứ?”
“Nói nghe thử một chút.”
“Anh để Lê Thị trao cho tôi quyền phát triển cảng và sân bay, còn các người cần điều kiện gì thì tùy các người.” Lê Thần Vũ dừng một chút, lại nói tiếp: “Sau khi tôi về Yên Kinh, sẽ không gây sự với các người nữa. Tôi có thể cam đoan điều đó.”
Trần Xuân Độ trầm ngâm như đang thật sự cân nhắc, Lê Thần Vũ tiếp tục nói: “Nếu anh bằng lòng theo tôi thì tôi có thể khiến Tập Đoàn Lê Thị thành bá chủ giới kinh doanh ở Yên Kinh này. Tôi sẽ vận dụng tất cả nguồn lực để Tập Đoàn Lê Thị xưng hùng ở nước ngoài.”
Lê Thần Vũ dẫn dắt từng bước, anh ta bình tĩnh và điềm đạm, nếu Lê Kim Huyên và Lê Duy Dương là uy hiếp của Trần Xuân Độ thì vì họ chắc chắn Trần Xuân Độ sẽ suy xét.
Lợi ích mà Lê Thần Vũ tung ra quá lớn, ước mơ cả đời của Lê Duy Dương chính là Tập Đoàn Lê Thị trở thành một trong năm trăm công ty hàng đầu ở nước ngoài!
Mà chỉ cần một câu của Lê Thần Vũ anh thì có thể biến thành sự thật ngay.
Đột nhiên, Trần Xuân Độ ngẩng đầu, nghiêm túc mở miệng nói: “Nếu cậu bằng lòng đi theo tôi thì tôi có thể cho cậu kiểm soát cả cộng đồng doanh nghiệp nước ngoài.”
“Khụ khụ!” Lê Thần Vũ đang uống trà, nghe thấy Trần Xuân Độ nói như vậy, liền bị sặc nước, liên tục ho khan, sắc mặt trầm xuống.
“Anh cho rằng tôi đang nói đùa với anh à? Cả cộng đồng doanh nghiệp nước ngoài, sao anh không nói cả thế giới luôn đi?” Lê Thần Vũ lạnh giọng nói.
“Thế giới là của tôi, không thể cho cậu được.” Trần Xuân Độ lạnh nhạt nói.
“Của anh?” Cuối cùng Lê Thần Vũ không nhịn được nữa, cười ha ha, nói một cách mỉa mai: “Anh đúng là điên rồi! Mơ mộng hão huyền à? Còn có mặt mũi mà nói cả thế giới là của anh, uống nhầm thuốc rồi phải không?”
“Mẹ kiếp, đồ ngu xuẩn.” Trần Xuân Độ lắc đầu, phun ra một câu.
“Trả công ty lại cho tôi, tôi sẽ không truy cứu tất cả mọi chuyện anh đã làm.” Lê Thần Vũ kiêu căng mở miệng.
Gốc rễ của anh ta ở Thành phố T này đều bị Trần Xuân Độ cướp đi, anh ta chỉ có thể quay về nhà họ Lê ở Yên Kinh một cách tủi nhục, bị rất nhiều người xem thường và cười nhạo.
Anh ta thân là cậu hai nhà họ Lê, sao có thể chấp nhận được sự thất bại này chứ?
Giờ phút này cho dù anh ta có tức giận căm phẫn đến đâu cũng không thể nhún nhường, theo lý lẽ của anh ta, không truy xét đã là món quà lớn nhất đối với kẻ ở rể này rồi.
“Truy cứu tôi, cậu xứng sao?” Trần Xuân Độ mở miệng, càng hung hãn kiêu ngạo hơn.
Hôm nay anh đến đây chính là vì muốn kết thúc mọi thứ, chỉ như vậy thì Lê Kim Huyên mới có thể tạm thời an toàn.
“Đồ sâu bọ! Tôi đã cho anh cơ hội, là chính anh không cần đấy!” Tay Lê Thần Vũ cầm chén trà run lên bần bật, nhiệt độ xung quanh liên tục giảm xuống.
Lê Thần Vũ lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, sự kiên nhẫn của anh ta đã sắp cạn rồi.
“Cậu đã hai bàn tay trắng, còn có gì để mà kêu gào với tôi?” Khóe miệng Trần Xuân Độ nhếch lên một đường cong, lạnh lùng mở miệng.
Bỗng nhiên, anh nhanh như chớp đưa tay tát lên mặt Lê Thần Vũ một bạt tai!
Lê Thần Vũ lờ mờ. Anh ta nhìn Trần Xuân Độ rất lâu cũng chưa phản ứng kịp.
“Cái tát này, là đánh vì vợ tôi!” Trần Xuân Độ nhàn nhạt mở miệng, thừa dịp Lê Thần Vũ vẫn chưa phản ứng kịp, lại ra tay.
“Bốp! ”
Lê Thần Vũ hoàn toàn chấn động, lại là một cái tát. Trần Xuân Độ đã kích thích sát khí từ trong lòng anh ta.
“Cái tát này là vì ba vợ tôi!” Trần Xuân Độ lại nhàn nhạt mở miệng, không hề để ý tát thêm cái nữa hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào.
“Bốp! ”
“Vì những người đã bị cậu giẫm đạp lên.”
“Bốp! ”
“Vì cậu cao cao tại thượng, cảm thấy mình hơn hẳn người khác.”
“Bốp! ”
Từng cái tát vang lên lanh lảnh trong quán trà, Trần Xuân Độ ra tay quá mạnh, tốc độ lại nhanh như tia chớp nên Lê Thần Vũ cũng không kịp né tránh.
Giờ phút này hai má Lê Thần Vũ đỏ bừng, sưng lên hệt như đầu lợn, không có khả năng chống trả. Anh ta đã bị Trần Xuân Độ tát cho sao đầy trong mắt, đầu váng mắt hoa, không biết bị tát bao nhiêu cái rồi.
“Nhà họ Lê chúng tôi là…” Lê Thần Vũ không thể nhịn được nữa, mới vừa mang nhà họ Lê ra dọa thì Trần Xuân Độ lại tát một cái nữa.
Nhà họ Lê, là cái rắm gì?
Muốn dùng cái này để dọa Trần Xuân Độ sao, đúng là chuyện ngàn lẻ một đêm!
Sau khi hai bên má Lê Thần Vũ đều đã sưng lên, Trần Xuân Độ đã chỉnh sửa lại quần áo, lạnh giọng cảnh cáo: “Cho dù cậu là ông trời mà dám chọc vào vợ tôi thì tôi cũng không ngại tát cho vài cái đâu.”
Đây là đòn phản công mạnh mẽ của Trần Xuân Độ, cuối cùng anh cũng không thể che giấu được nữa, giẫm đạp lên cái tên Lê Thần Vũ này, đây là đòn đáp trả của anh!
Cuối cùng dưới cái nhìn cay đắng và căm tức của Lê Thần Vũ, Trần Xuân Độ xoay người, đi ra khỏi quán trà.
Lê Thần Vũ nhìn bóng lưng anh, sắc mặt lúc tức giận trông rất đáng sợ, hệt như ma quỷ!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!