CHƯƠNG 1100
“Đinh đinh đang đang!” Đốm lửa mãnh liệt bắn ra! Vô số đạn đạo lập tức bị đánh rớt dưới dao găm Long Nha nhanh như tia chớp!
Mà cổ tay của Trần Xuân Độ lại đang run rẩy kịch liệt! Toàn bộ phần chuôi của dao găm Long Nha… cũng nóng lên vì công kích ở tốc độ cao!
Vũ khí ngắm bắn Barrett… là một trong những vũ khí có lực công kích kinh khủng nhất trong số các loại vũ khí ngắm bắn tầm xa trên thế giới! Nó có thể ngắm bắn kẻ địch cách xa mấy ngàn mét… lực xuyên thấu kinh khủng tới mức có thể xuyên thấu cả đạn bọc thép cường độ cao!
Mặc dù Trần Xuân Độ rất mạnh… nhưng anh cũng không có cách nào đối đầu chính diện với loại vũ khí có thể bắn xuyên cả thép! Huống chi… Barrett còn là đạn xuyên thép trọng hình khủng bố! Lực đạo đáng sợ đó… không phải thứ mà lực lượng của con người có khả năng thừa nhận… Ngay cả Trần Xuân Độ… cũng không thể chống lại!
Cổ tay anh run rẩy… Lực đạo oanh tập vừa rồi khiến anh cảm nhận được một tia nguy cơ! Đêm nay… là một trận sát phạt máu tanh!
Trước khi Trần Xuân Độ kịp phản ứng… trên đầu trời đen… vô số đạn chấn động mà đến! Cảnh tượng cực kỳ kinh khủng!
Ánh mắt Trần Xuân Độ ngưng trọng, anh chuyển dời Long Nha sang tay trái! Thân thể cấp tốc hóa thành tàn ảnh! Không ngừng xẹt qua xẹt lại tránh né!
Cổ tay phải của anh… đã không có cách nào chịu được đợt đạn công kích tiếp theo! Vũ khí của đám tay súng bắn tỉa này… quá mức kinh khủng! Trần Xuân Độ không dám cứng rắn đối đầu!
Trong Maybach… Lê Kim Huyên ngồi ở ghế cạnh tài xế, sắc mặt trắng bệch hỗn loạn… ngơ ngác nhìn đốm lửa không ngừng loé lên giữa đêm đen… cùng với thân pháp thoáng hiện nhanh như điện xẹt… Bóng lưng người đàn ông chật vật tránh né… Giờ khắc này, trong lòng cô rối bời không thôi… Thân ảnh của người đàn ông kia… lại khắc thật sâu vào trái tim cô một lần nữa… Đó là nơi rung động sâu thẳm nhất!
Giây phút cô khó khăn… giây phút sinh mệnh của cô nguy cấp… thân ảnh người đàn ông này sẽ vọt lên trước tiên… thay cô ngăn cảm hiểm nguy… Một màn này… hiện lên trong trái tim cô một cách vô cùng sâu sắc, giống như mang theo ký ức, từng đường nét khảm vào trong lòng!
Vô số đạn văng ra, tia sáng đen bùng lên trước người Trần Xuân Độ! Thân thể của anh như muốn hóa thành một đạo tàn ảnh… tránh né từng viên đạn kinh khủng tựa như vạn quân!
“Bịch!” Bỗng nhiên, giữa đêm đen, một viên đạn cắt ngang hư không, mang theo lực đạo mãnh liệt trực tiếp oanh tập đến! Ngay cả không khí cũng đều run rẩy kịch liệt!
Một chớp mắt này, Trần Xuân Độ vội vàng rút dao chắn ở trước người!