Đúng lúc này, một giọng nói từ tính và lạnh lùng đột nhiên vang lên từ trong tòa nhà Lê Thị, khiến cánh tay của hai tên áo hoa trên không trung đột nhiên dừng lại.
Đám đông giải tán, cuối đám người hiện ra một thân hình mảnh khảnh gợi cảm, khuôn mặt xinh đẹp phủ đầy sương giá đang quét qua một cách lạnh lùng.
Nhiều nhân viên khiếp sợ, họ không ngờ sự việc này lại kinh động đến cả tổng giám đốc Lê.
Đi phía sau Lê Kim Huyên là Lâm Trinh Tuyết và Tô Loan Loan.
Lâm Trinh Tuyết nhìn thấy hai tên mặc áo hoa thì nhíu mày lại, chỉ cần mọi chuyện thay đổi ngoài tầm kiểm soát, cô nhất định sẽ không chút do dự gọi cảnh sát.
Nhưng Tô Loan Loan quét mắt qua hai kẻ kia, trong đáy mắt có tia sáng kỳ dị lóe lên, không biết đang suy nghĩ gì.
“Bọn mày là ai?” Hai tên áo hoa mỉm cười nhìn nhau, tầm nhìn đáp xuống chỗ cao ngất của Lê Kim Huyên, ánh mắt đầy bỉ ổi.
“Tổng giám đốc tập đoàn Lê Thị, nếu có chuyện gì có thể nói với tôi, nếu tập đoàn Lê Thị có chỗ nào không đúng, chúng ta sẽ giải quyết một cách công bằng.” Lê Kim Huyên ngừng lại một chút, rồi đột nhiên thay đổi giọng điệu: “Tất nhiên, nếu như nhân viên tập đoàn Lê Thị bị bắt nạt, chúng ta tuyệt đối sẽ bảo vệ lợi ích cho nhân viên của mình.”
Nhiều nhân viên phấn chấn nhìn về phía Lê Kim Huyên, đây là tổng giám đốc tập đoàn Lê Thị đang bày tỏ thái độ sao!
Lời nói của Lê Kim Huyên rất lạnh lùng, cô đối với hai tên này cũng không có thiện ý hay hảo tâm gì.
“Chu choa, ý của cô là, chúng tôi không thể đánh người của cô?” Hai tên áo hoa mỉa mai châm chọc, đột nhiên giơ tay lên, tát vào người bảo vệ một cái!
Khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của Lê Kim Huyên đã thay đổi! Đây là cố ý! Cố tình tát!
“Bốp!”
Hai má nhân viên bảo vệ đẫm máu sưng vù lên cao, hệt như cái đầu heo, nhìn vừa thê thảm lại vừa vô cùng đáng thương.
Tiếng vỗ tay đôm đốp vang lên khiến các nhân viên của Tập đoàn Lê Thị có mặt rất khó chịu.
Đồng nghiệp của mình bị người khác bắt nạt trước mắt bao nhiêu người, thật quá hống hách!
Nhiều người rục rịch muốn đứng lên đòi lại công bằng nhưng họ không dám.
Ác Chu Đường, ai chọc nổi?
Đôi tay trắng nõn mảnh khảnh của Lê Kim Huyên bất giác nắm chặt, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào tên áo hoa, ánh mắt phát ra tia thù địch.
Đây là đang công khai gây chuyện một cách trắng trợn, thậm chí ngay cả một cái lý do cũng lười tìm!
“Nếu hai người có gì không hài lòng, có thể vào phòng họp của tôi mà nói, làm vậy là không đúng.” Đôi môi đỏ mọng của Lê Kim Huyên phun ra mấy chữ, cả người run lên, đây là giới hạn chịu đựng của cô.
“Nói, có chuyện gì mà nói? Chẳng lẽ để một người đẹp như cô cùng chúng tôi vào phòng họp uống rượu sao?” Hai tên nhìn nhau cười, đôi mắt trắng trợn nhìn chằm chằm trên người Lê Kim Huyên, ánh mắt ngày càng nổi lên thú tính.
“Nếu hai người không chịu hòa giải, xin mời trở về.” Lê Kim Huyên rốt cuộc chịu không nổi, lạnh lùng nói, xoay người đi vào tòa nhà Lê Thị.
“Bọn tôi cho cô đi sao?” Hai tên cười tự đắc, vươn tay về phía bờ vai tròn trịa như ngọc của Lê Kim Huyên.
Trong mắt hai tên này phóng ra tia thèm khát dâm tà nóng như lửa , nữ thần nổi tiếng của giới doanh nhân thành phố T, thật hiếm khi gặp được người đẹp như vậy, sao bọn chúng có thể bỏ qua được chứ?
Đột nhiên, ngay lúc hai cái móng heo sắp chạm vào làn da tinh tế của Lê Kim Huyên, một bóng người xinh đẹp lao ra nhanh như chớp, chặn đứng hai ma trảo kia.
“Hai người đến từ đâu thì về chỗ đó, tổng giám đốc Lê của chúng tôi không hoan nghênh hai người.” Tô Loan Loan lạnh lùng nói, hai tay ôm ngực.
“Đồ điên, tránh ra! Cô là ai mà dám ngăn cản ông đây!” Cuối cùng, một tên áo hoa trở nên nóng nảy, tức giận hét lên, định kéo Tô Loan Loan đi!
Hai mắt Tô Loan Loan chợt lóe một tia sắc bén lạnh như kiếm, thân hình mềm dẻo, động tác nhanh như chớp, tung cước, hung hăng đá vào ngực tên áo hoa, trong nháy mắt đá hắn bay ra xa!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!