CHƯƠNG 1039
Sau một vài giây, cửa văn phòng được mở ra.
Lê Kim Huyên đứng ở cửa, nhìn thấy cảnh tượng trong phòng làm việc, có chút hoài nghi… Sao Tôn Giai Giai lại ở đây? Nhưng cô cũng không hỏi lời dư thừa.
Cô đi giày cao gót bước thẳng vào, đặt một xấp tài liệu lên bàn làm việc của Trần Xuân Độ: “Tôi đã điều tra thông tin khi anh bị bắt vào hai ngày trước, tôi phát hiện dường như có một thế lực nào đó đang cố tình nhắm vào.”
Ánh mắt Trần Xuân Độ hơi nheo lại: “Một thế lực?” Anh cầm tập tài liệu lên lật xem… Quả nhiên, đầu mối của những tài liệu này vô cùng rõ ràng, và đúng như những gì Trần Xuân Độ đã suy đoán…
Thấy vậy, Tôn Giai Giai khẽ cúi đầu muốn rời đi: “Tổng giám đốc Lê, tôi ra ngoài trước.”
Nhưng Lê Kim Huyên lại đột nhiên nói: “Không sao Giai Giai, cô là người mình, nghe cũng không việc gì.”
Nghe thấy câu nói này, khuôn mặt xinh đẹp của Tôn Giai Giai có hơi ngẩn ra… Người mình? Tổng giám đốc Lê… đang coi cô ấy như người của mình sao? Nghĩ đến đây, tâm trạng của Tôn Giai Giai đột nhiên có hơi phức tạp…
Nhìn những thông tin đầu mối này, ánh mắt Trần Xuân Độ nheo lại.
“Những điều này, hẳn là vẫn không đủ để Lạc Quán Trung ra tay… thậm chí không ngại ngụy tạo bằng chứng giả như vậy… Đây là một vụ kinh doanh rơi đầu…” Giọng nói của Trần Xuân Độ thâm thúy vô cùng.
“Anh nghĩ, sẽ là ai?” Lê Kim Huyên hỏi.
Trần Xuân Độ lắc đầu. Câu hỏi này… anh tạm thời không muốn biết, cũng không thèm nghĩ tới… Dù sao là rắn hay rồng đều sẽ lòi ra phần đuôi… chỉ cần chờ đợi và dụ rắn ra khỏi hang.
Lê Kim Huyên gật đầu: “Anh xem qua trước đi.” Nói xong, cô chuẩn bị đi giày cao gót ra ngoài.
Nhìn thấy nữ thần tổng giám đốc rời đi… Trong phòng làm việc, Trần Xuân Độ và Tôn Giai Giai đưa mắt nhìn nhau, cảm giác có tật giật mình…!
Tôn Giai Giai thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy tim đập nhanh không thể giải thích được… Cô không biết làm vậy có đúng không… bởi vì cô mơ hồ cảm thấy Trần Xuân Độ là người đàn ông của tổng giám đốc Lê… Bản thân làm như vậy, sẽ có lỗi với tổng giám đốc Lê hay không?
Trần Xuân Độ nhẹ nhàng tiến đến trước mặt Tôn Giai Giai, nhẹ giọng nói: “Giai Giai, vừa rồi tôi ăn chưa no… tôi còn hơi đói, vẫn còn muốn ăn…”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tôn Giai Giai lập tức đỏ bừng, muốn trốn tránh… Nhưng ngay sau đó, cả người cô đều bị Trần Xuân Độ ép vào tường…