Lê Kim Huyên hừ lạnh một tiếng, quay đầu thân mật kéo tay Metis, nói: “Chúng ta ăn chút gì đi ”
“Được.” Metis mỉm cười, cầm cái bát trong tay, đưa cho Trần Xuân Độ rồi ra lệnh: “Giúp tôi lấy một bát canh.”
Sắc mặt Trần Xuân Độ cứng đờ, giọng điệu này của Metis, đương nhiên là đang ra lệnh cho anh! Dùng giọng ra lệnh của một người cấp trên, Trần Xuân Độ ngẩng đầu nhìn về cặp mắt xanh như biển của Metis, toả ra rất nhiều thâm ý.
Đổi lại là trước đây, trong căn cứ của mình ở nước ngoài, Metis nào dám dùng giọng điệu này để nói chuyện với anh, bởi vì nói như vậy, không chừng còn không thể ra ngoài căn cứ!
Nhưng giờ không giống lúc trước, anh đang ở nước C, tại nơi thị phi này, còn ẩn giấu thân phận, gần như khiến Metis nắm thóp được anh!
Việc này nếu truyền ra, ai cũng không dám tin, đường đường là thần thoại ở nước ngoài, vậy mà ở nước C lại bị nữ thần trí tuệ la lối om sòm!
“Được thôi.” Trần Xuân Độ rất nhanh đã cười luôn, ân cần hết sức đổ đầy bát canh cho Metis rồi đưa ra.
“Giúp tôi lấy món đó với.”
“Giúp tôi lột vỏ tôm này đi.”
Ngay sau đó, Metis xem Trần Xuân Độ như nô lệ của mình vậy, tùy ý ra mệnh lệnh, căn bản không giống người lái xe của Lê Kim Huyên, ngược lại càng giống người hầu của cô ta!
Từ đầu yới cuối Lê Kim Huyên đều nhắm mắt làm ngơ, nhìn về phía Trần Xuân Độ đang phục tùng Metis, lửa giận mới nguôi vài phần.
Metis nhìn Trần Xuân Độ đang lấy canh cho mình, lại lột cả vỏ tôm… vô cùng sung sướng, trong mắt cô ta hiện lên với nụ cười… cô ta còn cố ý trêu chọc Trần Xuân Độ, cô ta đang cố trả thù đây mà!
Sau khi làm xong, Metis mới hài lòng gật đầu, tán thưởng: “Cô Lê, tài xế này của cô đúng là không tệ nha, rất dễ sử dụng.”
Khoé miệng Trần Xuân Độ giật lên, điện thoại của anh vang lên, sau khi Trần Xuân Độ lấy ra thì thấy mấy tin nhắn từ nước ngoài.
“Không ngờ đường đường là Long vương, mà lại phục vụ người khác như tri kỷ vậy.”
Trần Xuân Độ lập tức hiểu luôn, đây là do Metis gửi, cô ta muốn làm nhục anh!
Quan trọng là trên bàn ăn, Trần Xuân Độ không thể nói gì, chỉ có thể dùng khuôn mặt tươi cười nghênh tiếp, nếu không phải Lê Kim Huyên ở chỗ này, Trần Xuân Độ chắc chắn sẽ để người phụ nữ xinh đẹp này dưới chân mà chà đạp!
Sau khi ăn no xong, Trần Xuân Độ ở một bên bưng nước rót trà cho cho Lê Kim Huyên và Metis, hai người đẹp với tính khí khác nhau ở một bên… nói từ mỹ phẩm dưỡng da đến đồ trang điểm… rồi lại đến trang sức, túi xách… Lê Kim Huyên và Metis như vẻ hận đã gặp nhau quá muộn, mà Trần Xuân Độ, từ đầu tới cuối, hầu như đều nhanh nhẹn rót nước phục vụ, căn bản là không thể chen vào đến một câu….
Ở cửa khách sạn, chỉ sau một bữa cơm mà Lê Kim Huyên với Metis thân nhau như chị em ruột, Lê Kim Huyên ôm cách tay của Metis, thân mật cười nó: “Đã định như thế rồi, sau này có mỹ phẩm hay đồ trang điểm nào tốt thì hãy giúp tôi mua ngay…”
“Yên tâm, chuyện nhỏ thôi, bữa cơm này rất tuyệt, cả vị tài xế của cô nữa, đúng là rất tri kỷ~” Metis nhìn lướt qua Trần Xuân Độ đang u sầu ở một bên, khẽ cười nói.
“Lái xe đi.” Lê Kim Huyên khẽ nhìn Trần Xuân Độ.
“Được, hai người cứ trò chuyện đi, tôi đi trước lái xe tới đây.” Trong lòng Trần Xuân Độ đang rất muộn phiền, cũng không dám nói ra trước mặt cô, chỉ có thể nịnh nọt cười cười, lấy Maybach từ dưới ga-ra ra, đậu ở bên đường.
Hai cô gái xinh đẹp mở cửa xe đi vào ngồi, lập tức, không gian trong xe bị tràn ngập bởi hai mùi thơm khác nhau, Trần Xuân Độ hít một hơi sâu, thấm cả vào ruột gan.
Maybach từ từ khởi động động cơ, Trần Xuân Độ không nhịn được liền nhìn qua chiếc gương chiếu hậu, nhìn Metis và Lê Kim Huyên đang ngồi ở hàng ghế sau, hai người đều có gương mặt cự kì xinh đẹp, cơ thể có lên có xuống, lại để cho Trần Xuân Độ âm thầm tưởng tượng… nếu như thu hết về làm của mình… đây chẳng phải là muốn hưởng hết phúc của người sao…
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!