Chương 389:
Khương Văn Vinh mở to mồm thở hổn hển, im lặng nửa ngày mới dằn mặt được một câu này.
“Tao chết sao? Ha ha, vậy thì mày có thể nhìn xem tao chết trước hay mày chết trước.”
Hoàng Thiên cười nhạt một tiếng, lại đấm cho Khương Văn Vinh mấy cú.
Mấy cú này đánh còn ác hơn, chỉ thấy Khương Văn Vinh phun ra một ngụm lớn máu tươi, bên trong còn có hai cái răng hàm, đến cả răng cũng bị đánh gãy!
Giây phút này Khương Văn Vinh không dám nói gì nữa, anh ta biết nếu nói không dễ nghe thì chỉ có thể bị Hoàng Thiên đánh cho thảm hơn!
Ầm!
Hoàng Thiên cũng không muốn đôi co với tên này nữa, đạp một phát đá bay tên này ra ngoài.
Phù phù một tiếng, cả người Khương Văn Vinh bay ra xa hơn trăm mét, lăn đến chỗ chân tường, lúc này mới dừng lại.
“Ô oa..”
Khương Văn Vinh lại phun ra một ngụm máu, chắc là bị đá nội thương.
Nhìn thấy Khương Văn Vinh bị đánh đến thảm hại như vậy, giáo sư Hồng run rẩy cả người.
So với Khương Văn Vinh, Quách Đức Hồng cảm thấy mình vẫn rất may mắn, ít nhất là không bị đánh thảm hại như thế.
Giáo sư Hồng còn đang âm thầm cảm thấy may mắn đã thấy ánh mắt Hoàng Thiên nhìn đến mình.
Con mẹ nó không được rồi!
Giáo sư Hồng lập tức run lên, cảm giác không ổn.
“Hồng cầm thú, ông qua đây.”
Hoàng Thiên vẫy vẫy tay với Quách Đức Hồng, ra hiệu cho ông ta đi đến.
Quách Đức Hồng làm sao dám đi qua?
Ông ta thấy rõ ràng là Hoàng Thiên muốn đánh ông ta tiếp theo…
“Ngài, ngài Thiên, việc đêm nay không thể trách tôi được, tôi lại không làm gì em gái anh…
Quách Đức Hồng lắp ba lắp bắp, rất hốt hoảng nhìn qua Hoàng Thiên nói.
Hoàng Thiên biết, Quách Đức Hồng chính là loại người xấu xa nhất!
Vốn là một giáo sư, vậy là lại giật dây làm mai cho học sinh nhà có thế lực, đúng là làm chuyện buồn nôn!
Nếu như không phải em gái nhanh trí gọi điện cho anh cầu cứu, cũng không biết đêm nay sẽ xảy ra chuyện bi kịch gì!
Nghĩ đến những thứ này lửa giận trong lòng Hoàng Thiên không ép xuống được.
“Con mẹ nó đừng nói nhảm. Đến đây Hoàng Thiên lớn tiếng quát Quách Đức Hồng.
Quách Đức Hồng sợ đến mức toát mồ hôi lạnh, ông ta không dám không nghe, đành thấp thỏm đi đến gần Hoàng Thiên.
“Ngài Thiên…”
Bốp!
Hoàng Thiên xoay bàn tay dùng lực toàn thân, hung hăng tát lên má trái Quách Đức Hồng!
“Ai nha mẹ ơi Quách Đức Hồng kêu lên rất thảm thiết, cả người quay ba vòng mới đứng vững được, bên trái rơi mất bốn chiếc răng!
Cầm răng khôn rơi ra trong vòng bàn tay, Quách Đức Hồng miệng đầy máu.
“Nói đi, lừa em gái tao đến khách sạn này định làm gì?”