Chương 380:
Không tới một phút đã truyền đến tiếng bước chân vội vã dưới lầu.
Ngay sau đó một người đàn ông râu đen khoảng bốn mươi đến năm mươi tuổi mang theo bốn tên lâu la xông vào phòng khách.
“Ngại quá, ngại quá! Kẻ hèn Liễu Thành Giang là ông chủ khách sạn này. Xin hỏi vị nào là cậu Vinh?”
Người đàn ông râu đen giới thiệu bản thân một chút, sau đó rất ân cần mà hỏi tới.
Khương Văn Vinh nhìn ông chủ nơi này cũng khẩn trương hỏi thăm anh ta như vậy, anh ta không khỏi rất hả hê, cảm giác rất có mặt mũi.
“Vị này chính là cậu Vinh!”
Võ Ngọc Minh lúc này còn ngang tàng phách lối hơn chó cụt đuôi, đi lên phía trước cáo mượn oai hùm, chỉ Khương Văn Vinh, giới thiệu với Liễu Thành Giang.
Liễu Thành Giang nhìn Khương Văn Vinh một cái, sắc mặt ông ta khẽ đổi một chút, vẻ mặt tươi cười nói: “Chào cậu Vinh, xin hỏi ai trêu chọc anh? Anh yên tâm, tôi nhất định xử lý tốt giúp anh.”
Khương Văn Vinh nhìn thấy thái độ Liễu Thành Giang như vậy, anh ta càng đắc ý hơn, chỉ Hoàng Thiên rồi nói: “Chính là tên này này trêu chọc tôi, ông thay tôi dạy dỗ anh ta tốt một chút.”
Vốn dĩ Liễu Thành Giang đang định thể hiện một chút trước mặt Khương Văn Vinh để lấy lòng vị cậu Vinh này.
Nhưng khi Liễu Thành Giang thấy Hoàng Thiên thì miệng lập tức biến thành chữ O, hai mắt trừng lớn như sắp rơi xuống đất!
Mẹ kiếp! Đây, đây không phải là ngài Thiên đây à?
Liễu Thành Giang nhận ra người trước mặt này chính là ngài Hoàng Thiên, ngay cả Lã Việt mạnh nhất thành phố Bắc Ninh cũng phải cung kính trước mặt Hoàng Thiên!
Liễu Thành Giang đã lăn lộn rất nhiều năm ở thành phố Bắc Ninh, mở ra nhà hàng này, sao lại không biết chút chuyện này ở thành phố Bắc Ninh?
Mấy tháng trước, Liễu Thành Giang đã tận mắt nhìn thấy Lã Việt đón tiếp Hoàng Thiên ra ngoài làm việc, lúc đó Hoàng Thiên cực kỳ oai phong! Trước mặt Hoàng Thiên, Lã Việt chỉ đơn giản là một cấp dưới!
“Ngài, ngài Thiên!”
Liễu Thành Giang nói lắp, cứng họng nhìn Hoàng Thiên, cực kỳ căng thẳng.
Hoàng Thiên chưa gặp Liễu Thành Giang bao giờ, nhưng thấy Liễu Thành Giang phản ứng như vậy thì cũng chẳng bất ngờ.
Bây giờ ở thành phố Bắc Ninh, Hoàng Thiên cũng được coi là rất nổi danh, những người này biết anh cũng chẳng có gì lạ.
“Ông biết tôi?”
Hoàng Thiên hỏi Liễu Thành Giang.
Liễu Thành Giang vội vàng gật đầu và nói: “Biết, đương nhiên biết! Ngài Hoàng Thiên, ngài đến chỗ tôi ăn cơm đúng là quý hóa quá…
Liêu Thành Giang cũng không biết nên nói gì mới tốt, vẻ mặt tươi cười nói với Hoàng Thiên.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Khương Văn Vinh thấy cảnh này thì cảm giác hơi hoang mang.
Theo lý thuyết thì Liễu Thành Giang này cũng là một nhân vật có máu mặt, còn dẫn theo bốn tên thuộc hạ đầu định, chắc cũng là dân xã hội đen!
Sao Liễu Thành Giang lại kiêng dè Hoàng Thiên như thế? Chẳng lẽ thật sự Hoàng Thiên không phải là người dễ chọc?
Khương Văn Vinh thâm suy xét trong lòng, lông mày nhíu lại, trong lòng rất khó chịu.
Hai mắt Võ Ngọc Minh và Hồ Hoàng Anh cũng trợn tròn lên, bọn họ đang chờ xem kịch vui, chờ tới lúc Liễu Thành Giang ra tay dạy dỗ Hoàng Thiên, nào ngờ Liễu Thành Giang nhìn thấy Hoàng Thiên như chuột thấy mèo vậy.
“Ông chủ Giang, ông muốn giúp cậu Vinh đây đối phó với tôi hả?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!