CHương 378:
“Cậu! Cậu là một thanh niên mà sao chẳng biết phân biệt phải trái vậy hả? Nếu Hoàng Linh không phải học trò của tôi thì tôi thèm quan tâm cậu chắc?”
Quách Đức Hồng giận dữ, trách mắng Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên càng nhìn Quách Đức Hồng càng tức giận, cái loại cặn bã suy đồi nhân phẩm này mà cũng xứng làm giáo sư à?
“Lão già, ông đừng có giả vờ làm người tốt ở đây! Nói thử xem, ông lừa em gái tôi tới đây là để làm gì hả?”
Hoàng Thiên quát hỏi, sau đó lập tức túm lấy cổ áo Quách Đức Hồng.
Làm cho lão già này sợ hãi kêu lên, giận đến mức mặt đen xì.
“Cậu làm gì? Thả tôi ra ngay lập tức.”
Quách Đức Hồng trừng con mắt tam giác lên, quát lớn Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nhìn ông già này vẫn còn sức lực, há có thể chiều ông ta?
Bốp!
Một bàn tay hung hăng tát vào mặt Quách Đức Hồng!
“Ui dai”
Tên Quách Đức Hồng nhận nào có từng bị tát? Ông ta bị tát rồi la to một tiếng, mặt kính cũng bị tát bay.
“Ngay cả tên bại hoại như ông đây cũng xứng làm tấm gương sáng cho người khác sao? Khương Văn Vinh cho ông bao nhiêu lợi ích mà khiến ông lừa gạt em gái tôi tới đây?”
Hoàng Thiên nghiêm túc chất vấn, thực ra anh rất lo lắng cho hoàn cảnh của em gái, em gái dịu dàng trong sáng như vậy, bên cạnh có nhiều sói ác như vậy, nào còn có kẻ tốt?
“Cậu nói bậy bạ gì đó? Lập tức thả tôi ra!”
Quách Đức Hồng thẹn quá hóa giận hét lên với Hoàng Thiên.
Thấy ông già này còn dám la to, Hoàng Thiên sao có thể bỏ qua cho ông ta? Mười mấy cái tát chào hỏi tới tấp, tát Quách Đức Hồng đến nỗi không tìm được đường để đầu hàng.
Khương Văn Vinh đứng bên cạnh chỉ cười lạnh mà nhìn tất cả, hơn nữa không ra tay giúp đỡ Quách Đức Hồng.
Trong mắt Khương Văn Vinh, Quách Đức Hồng chẳng qua là một con chó anh ta cho ăn thôi, vốn không đáng để anh ta ra tay.
“Cậu Vinh, nhanh giúp tôi một chút! Anh trai Hoàng Linh quá bạo lực!”
Quách Đức Hồng không ngừng kêu khổ, cầu cứu Khương Văn Vinh.
Khương Văn Vinh cười mà không nói, đứng một bên rất ung dung bình tĩnh.
Võ Ngọc Minh và Hồ Hoàng Anh bên cạnh nín cười, bọn họ cũng vui vẻ muốn xem trận náo nhiệt này, nghĩ thầm Hoàng Linh xong đời, anh trai cô ta đánh giáo sư Hồng thành dáng vẻ này, về sau cô ta ở trường học phải sống thế nào? Giáo sư Hồng khẳng định sẽ gây khó dễ cho cô ta.
Hoàng Linh bên cạnh nhìn thấy anh trai đánh Quách Đức Hồng như thế, tim cô cũng nhảy đến tận cổ rồi, cũng có chút mơ hồ.
Cô cũng biết đêm nay Quách Đức Hồng không có ý tốt, giúp đỡ Khương Văn Vinh lừa cô, mà dù sao Quách Đức Hồng là giáo sư đó, về sau cô làm sao đến lớp học đây?
“Anh, thôi đi, đừng đánh giáo sư Hồng, chúng ta về nhà.”
Hoàng Linh gấp đến nỗi nước mắt cũng sắp rơi xuống, kéo tay Hoàng Thiên, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này.
Hoàng Thiên khẽ liếc nhìn em gái, anh cũng biết em gái không thấu hiểu xã hội này lắm.
Rất nhiều chuyện không phải em cứ nhãn nhịn lùi bước là có thể giải quyết được, nhường nhịn mãi sẽ chỉ khiến người khác càng được nước làm tới.